"Mặc quần vào."
Vu Cẩn giật mình, nhanh chóng lôi quần huấn luyện ra khỏi tủ quần áo mặc vào.
"Được rồi," Vệ Thời gật đầu, ấn đường nhăn lại đã giãn ra: "Đi xuống tập hợp đi."
Diễn tập phân tán của Bạch Nguyệt Quang Ent. diễn ra mỗi tuần một lần, làm một đám học viên kêu khổ không ngừng.
Vu Cẩn là người cuối cùng đến tập hợp, bị phạt đọc diễn cảm nội quy học viên Bạch Nguyệt Quang.
"Anh dũng chiến đấu, yêu quý đồng đội, tích cực luyện tập......"
Dưới đài, Caesar đang tranh luận với huấn luyện viên: "Tiểu Vu hôm qua luyện đến nửa đêm, mới ký hợp đồng chưa được hai ngày! Cuối tuần còn phải đấu bán kết Crowson......"
Cả đám học viên đang nhìn Vu Cẩn không chớp mắt nhìn.
"Hảo đáng yêu......"
"Không phải tôi đang nằm mơ đấy chứ? Hôm nay không phải diễn tập phân tán sao, sao công ty lại mời một tiểu thiên sứ đến đọc sách cho chúng ta thế? Công ty tìm ở đâu......"
Vu Cẩn vừa đọc, vừa cẩn thận trộm nhìn cửa sổ ký túc xá. Mơ hồ nhìn thấy bóng người lóe lên, cậu lập tức lúng túng: "Tích cực luyện tập, tập tập......"
"Được rồi." Huấn luyện viên cắt lời, trong mắt thật ra hứng thú mười phần: "Tiểu tử không tồi. Chăm chỉ luyện, có tiền đồ. Lần sau còn đến muộn phải chạy quanh sân thể dục. Giải tán hết đi!"
Vu Cẩn bạch bạch bạch chạy lên lầu, thật cẩn thận mở cửa ký túc xá.
Vệ Thời đang xem bảng huấn luyện trên bàn kia, tay cầm súng lười biếng vuốt thỏ con.
Vu Cẩn nghĩ, tay lão đại hình như tùy thời đều cầm cầm sờ sờ thứ gì đó, không phải nghịch súng thì chính là vuốt lông. Lão đại thậm chí có thể vừa cầm súng vừa xoa thỏ.
Không hổ là lão đại!
Vệ Thời so với hai ngày trước không thay đổi gì nhiều, sau khi cởi trang phục bảo hộ, áo sơ mi quần dài càng tôn lên đôi chân dài.
Vu Cẩn âm thầm thở phào, đại lão quả nhiên đến đây kiểm tra thỏ con!
Cậu vô cùng vui vẻ mở miệng: "Đại ca! Sao anh biết tôi ở chỗ này ——"
Vệ Thời thả bảng huấn luyện xuống: "Lại đây."
Vu Cẩn ngoan ngoãn lại gần.
"Bút."
Vu Cẩn nháy mắt lấy ra một cái bút bi.
Vệ Thời vẽ vòng trên mấy bài học: "Súng và năng lực biểu hiện cần luyện thêm."
Vu Cẩn ai một tiếng: "Đại ca, đánh tay đôi thì sao ——"
Vệ Thời nhìn cậu một cái, tầm mắt xẹt qua cục lông mềm mại: "Năng lực của cậu không đủ, không thể học cấp tốc."
Vu Cẩn gật đầu a gật đầu, lại liếc nhìn đường cong cơ bắp rõ ràng dưới lớp áo sơ mi của Vệ Thời một cái.
Trên hành lang ký túc Bạch Nguyệt Quang, khắp nơi đều thấy thùng protein di động, cơ bắp của các học viên đều khoa trương hơn lão đại. Nhưng Vu Cẩn lại tin chắc một mình Vệ Thời cũng đánh ngã toàn bộ.
Vệ Thời buông bút, tầm mắt một lần nữa khóa trên người Vu Cẩn. Trong ký túc xá không bật đèn, ánh trăng ngoài cửa sổ đem góc cạnh của nam nhân phác họa rõ ràng, đôi mắt thâm thúy, nhìn qua không có độ ấm.
Song Vu Cẩn làm tiểu đệ, sớm đã đọc hiểu được tâm tình của lão đại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!