*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit by tytydauphu on wattpad
Phòng của học viên cách nơi huấn luyện 50m
Ở giữa có cầu vượt nối liền, robot chấp pháp màu trắng bạc canh giữ ở cửa, kiểm tra thẻ huấn luyện của từng người một cách nghiêm ngặt.
Mọi người xếp thành hàng dài không thấy đuôi trên cầu vượt.
Vệ Thời thì ôm Vu Cẩn đi xuyên qua kho vũ khí ngầm, cách xa đám đông học viên ồn ào về phòng ngủ.
Khi cánh cửa phòng mở ra, bên trong không một bóng người.
Hơi lạnh len vào từ lỗ chân lông. Căn phòng tản ra không khí tươi mát, giường đệm sạch sẽ gọn gàng, mỗi người một phòng. Hành lý mang theo từ Bạch Nguyệt Quang đã nhét vào trong ngăn tủ.
Dưới ánh đèn, sắc mặt Vu Cẩn vẫn tái nhợt, nhưng đã tỉnh táo hơn so với vừa rồi.
Cậu chớp chớp mắt, nhìn lên Vệ Thời đang nâng mình, vội vàng nói: "Cảm ơn đại ca!"
Vệ Thời thấy đối phương đã khôi phục, cởi áo khoác ra, từ từ thả thỏ con xuống. Ra hiệu cho cậu tự ngồi trên ghế.
Vu Cẩn ngoan ngoãn ngồi, mắt trông mong nhìn lão đại mở ngăn kéo bàn ra --
Một loạt 12 hộp thuốc chữa trị, chỉnh chỉnh tề tề.
Màu sắc từ trong suốt đến tím đậm, mỗi màu 3 ống, màu càng đậm giá càng cao, bên cạnh ghi chú "Quẹt thẻ để sử dụng".
Vệ Thời rút ra một hộp tím đậm đưa cho cậu.
Lúc này Vu Cẩn mới phát hiện trong tay lão đại có một chiếc thẻ để thanh toán tiền huấn luyện. Màu đen, giống cái trong tay cậu.
Vệ Thời kéo rèm ra, vừa quay đầu lại đã thấy thỏ con uống hết thuốc rồi, tròng mắt di chuyển theo hành động của anh, thỉnh thoảng lại liếc nhìn thẻ huấn luyện.
"Thẻ này cũng là của cậu." Vệ Thời dứt khoát đưa cho cậu.
Vu Cẩn xua tay: "Tôi cũng có một cái rồi...."
Vệ Thời ra hiệu cho cậu nhìn vào mặt trái của thẻ.
- - "Miễn phí tập luyện. Không kỳ hạn. ID huấn luyện viên cố định: 0001."
Vu Cẩn nhanh chóng ngẩng đầu nhìn lão đại.
Vệ Thời nhướng mày, không giải thích.
Thuốc chữa thương loại tốt nhất khuếch tán trong cơ thể Vu Cẩn, sức lực khôi phục nhanh chóng. Vu Cẩn thở phào nhẹ nhõm, thân thể ấm áp như được ngâm trong nước nóng.
Vệ Thời thấy thế, nhìn vào đầu cuối: "15 phút sau khi huấn luyện. Hiện tại cậu có thể lên giường nghỉ ngơi."
Vu Cẩn nhìn lướt qua giường, đột nhiên nhớ ra cả người đều ướt mồ hôi, tóc vẫn còn dinh dính. Cậu xẹt một cái bật dậy: "Đại ca, tôi đi tắm một cái!"
Vệ Thời ừ một tiếng.
Vu Cẩn hơi ngượng ngùng: "Nếu đại ca bận thì cứ đi trước đi......"
Vệ Thời nhìn về phía đầu cuối, ý bảo Vu Cẩn nhanh đi tắm rửa.
Vu Cẩn "Vâng" một tiếng, túm lấy khăn lông liền vọt vào phòng tắm, ào ào tẩy rửa, vô cùng vui vẻ đẩy cửa đi ra --
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!