Edit by tytydauphu on wattpad
Nháy mắt tất cả mọi người đều cùng nhìn về phía Vu Cẩn.
Biên đạo vỗ đùi: "Nhóc con có dũng khí! Điều chúng tôi muốn chính là tinh thần tích cực như thế này, tổ chức cần cậu…… Được rồi, ba cậu lại đây rút thăm, chuẩn bị battle cho Center!"
Trợ lý đạo diễn vèo vèo chuẩn bị đạo cụ, cho 3 mảnh giấy vào một cái lọ trong suốt.
Caesar tròn mắt nhìn một lúc lâu, quay đầu lại ồn ào: "Battle? Cái khỉ gì thế? So bắn súng hay là vật nhau?!"
Trong lúc nói chuyện, vệ sĩ kim giáp đã "Hêy" một tiếng đẩy đồng đội ra, anh dũng duỗi tay —— tờ giấy mở ra, con số vừa vặn là "1".
Biên đạo nhìn liếc qua, nhắc lại quy tắc: "Tôi cũng không phải dân chuyên nghiệp, hát được hay không đã có hậu kỳ chỉnh âm, vậy battle nhảy đi. Biết freestyle không?"
Hai học viên còn lại của giải trí Trác Mã khổ sở giữ chặt đồng đội: "Lão Tần, đừng đi, anh sẽ hối hận đấy…… Lão Tần a a a lúc anh tỉnh lại chúng tôi phải giải thích thế nào bây giờ…… Lên đường bình an lão Tần……"
Bên giải trí Bạch Nguyệt Quang, Caesar cũng lo lắng: "Không thể hiểu được, Tiểu Vu thật sự muốn lên sao? Tiểu Vu, cậu biết freestyle không ——"
Trên sân khấu, Bạc Truyền Hỏa đã nhanh chóng tiến lên rút thăm, mắt đào hoa cười tủm tỉm giống hồ ly, tự tin phổng mũi. Tự hào mở ra, số 2.
Mảnh cuối cùng dành cho Vu Cẩn, trình tự battle được xác định.
Dưới sân khấu, Vu Cẩn gật đầu với Caesar: "Tôi biết……"
Lời còn lại bị âm nhạc đột nhiên bật lên che lấp.
Giai điệu phát ra từ loa đúng là bản Demo bài hát chủ đề do Ứng Tương Tương thể hiện, nữ diễn viên ngọt ngào hát "Anh dũng không sợ, trăm người chọn một" làm cả đám học viên nổi da gà.
Vệ sĩ kim giáp vui vẻ lên sân khấu lại không hề sợ hãi, ngạo nghệ đứng giữa sân khấu, cánh tay vung lên, lộ ra từng khối từng khối cơ tam giác, cơ bắp tay, cơ cánh tay.
Mọi người lập tức nín thở, nhưng mà vệ sĩ kim giáp cứ đứng như vậy hết 8 nhịp —— đồng thời hô to: "Hự!"
Đột nhiên hắn đổi dáng, khom lưng giống như đang suy nghĩ, cánh tay trái cơ bắp cuồn cuộn chống trán, tay phải gập lại đặt khuỷu tay lên đầu gối, hai mắt khép hờ.
Mọi người: "……"
Trợ lý đạo diễn nhỏ giọng giảm bớt xấu hổ: "…… Nghệ thuật tạo hình kinh điển, có thể anh ta đang mô phỏng tác phẩm điêu khắc bằng đồng của nghệ sĩ Rodin thế kỷ 19……"
Đúng lúc này, học viên trên sân khấu mở bừng mắt tức giận, gồng người lên: "Ta là lính kim giáp dưới trướng Tần vương, kẻ nào dám đánh thức ta ——"
Đạo diễn rốt cuộc không nhịn được nữa xách loa lên: "Cái gì với cái gì?! Đổi người, người tiếp theo người tiếp theo……"
Hai học viên của Trác Mã hoảng sợ xách người đi: "Đừng có càn rỡ, mở to mắt nhìn xem, Đại Tần đã chết, đã chết rồi!!"
Bên kia, Bạc Truyền Hỏa đã bước từng bước dài lên sân khấu, cởi áo khoác, phấn khích khởi động.
Ánh đèn xung quanh sân khấu làm hắn cực kỳ kích động, hơi tiếc nuối vì bên dưới sân khấu lúc này không phải là Bạc gia quân vung lightstick chen chúc cổ vũ, 12 đài đồng thời phát sóng trực tiếp vào giờ vàng.
"DJ," Bạc Truyện Hỏa hạ giọng, hơi mỉm cười, búng tay một cái: "Drop the beat!"
Caesar nôn khan, giọng hát của Ứng Tương Tương lại lần nữa vang lên. Bạc Truyền Hỏa làm một động tác kéo căng người, sau đó bắt đầu uyển chuyển xoay tròn.
Tá Y nhìn một lúc, đập lưng Caesar một cái: "Đừng nôn nữa —— ngẩng đầu nhìn xem."
Động tác của Bạc Truyền Hỏa mới đầu rất chậm, dần dần bắt đầu tăng nhanh. Từ 8 nhịp thứ 2, hầu như tất cả mọi người cùng dâng lên một cảm giác ——
Y hệt bản demo của Ứng Tương Tương.
Bất kể là cong mông, ưỡn ngực, hai tay ôm đầu duỗi cổ, hay là vén mái tóc căn bản không tồn tại, đều giống như tái hiện lại tất cả các động tác trong bản demo.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!