Chương 35: Ánh sáng

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit by tytydauphu on wattpad

Hành lang hẹp yên tĩnh không một tiếng động.

Sau lưng là bướm Ngân An Khô Diệp bám trên 6 mặt kính, trước mặt là hành lang chỉ tản ra ánh sáng ảm đạm nơi cuối đường.

Vu Cẩn thở phào nhẹ nhõm.

Con người dù sao vẫn hướng tới ánh sáng

-- so với lần mò trong bóng tối, có chút ánh sáng vẫn tốt hơn.

Hai người đứng yên ở cửa phó bản, không hề bất ngờ khi phát hiện ra tờ giấy nhắc nhở thứ nhất:

"Đôi mắt khiến người mê muội."

Vu Cẩn cúi đầu suy tư, thình lình bị Caesar vỗ một phát lên vai: "Cái này không phải nói tới Tiểu Vu nhà chúng ta sao!"

Vu Cẩn trợn tròn mắt: "......"

Caesar gật đầu: "Xem đi, chính là như vậy."

Vu Cẩn rên một tiếng, cậu thậm chí bắt đầu nghi nhờ Tá Y cố ý phân đội như vậy là để thoát khỏi Caesar......

Cậu hít sâu một hơi, nhìn Caesar đẩy cửa ra.

Trong phòng, ánh sáng tập trung vào 3 mặt tường khác nhau, nguồn sáng màu cam tối tăm, dưới chân là đất đỏ mềm ướt, xung quanh dày đặc cây cối

-- trong thư viện ký ức của Vu Cẩn, nơi này rõ ràng có liên quan đến rừng mưa nhiệt đới.

So với phó bản gương đơn giản thô bạo đầu tiên, cảnh tượng nơi này được thiết kế cẩn thận hơn rất nhiều.

Vu Cẩn hơi híp mắt, cậu thậm chí có thể nghe thấy tiếng côn trùng trầm thấp kêu vang cùng không khí ẩm ướt

-- may là không có tiếng bướm đập cánh.

Cậu ra hiệu cho Caesar, hai người cảnh giác nâng súng, sẵn sàng chạy ra ngoài bất cứ lúc nào, nhưng một lúc lâu vẫn không nghe thấy tiếng động dị thường nào.

"Cửa" qua phó bản thực hiển nhiên nằm ở 3 phương hướng.

"Có thể nào là phó bản trung chuyển không?" Caesar hồ nghi: "Trận đấu nào cũng có khu an toàn --"

Vu Cẩn lắc đầu: "Khu an toàn sẽ không thiết kế như vậy, chương trình trước giờ...... có thể lược bỏ liền lược bỏ. Còn lại 297 người."

Trên đồng hồ, 1/3 tuyển thủ đã bị loại chỉ trong thời gian ngắn ngủi, độ khó hiển nhiên cao hơn vòng đầu tiên rất nhiều.

Caesar dời tầm mắt khỏi đồng hồ, ngơ ngác nhìn về phía trước: "Tiểu Vu, chỗ kia có cú mèo......"

Vu Cẩn ngẩng đầu nhìn theo, hướng Caesar nói là 1 trong 3 cánh cửa. Hình như thật sự có một con cú mèo màu vàng nâu thấp thoáng giữa tán cây xanh --

Cậu bỗng nhiên khựng lại.

Hai mắt cú mèo một lớn một nhỏ, đen nhánh khiến người sợ hãi, thậm chí còn phiếm xanh. Bên cạnh đôi mắt đó có vô số đôi mắt tương tự......

"Không phải cú mèo." Vu Cẩn cảm thấy da đầu tê dại, nhanh chóng nói: "Là điểm mắt."

Caesar: "Hả?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!