Chương 11: Tháp Bắc

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vu Cẩn gấp tờ giấy lại cẩn thận, tiếp tục ngồi xem thi đấu.

Bán kết Crowson về cuối càng cạnh tranh kịch liệt.

Dựa vào danh tiếng lâu đời của Bạch Nguyệt Quang, lực lượng học viên rất hùng hậu, thực lực cũng xếp hạng cao. Còn lại là các công ty nhỏ chia nhau cấp A đến C.

12 giờ 30, phục vụ mang tới thực đơn in trên giấy vàng thơm mùi hoa Phong Tín Tử(1), cung kính hỏi ý sau đó đẩy bàn ăn tới, đem gan ngỗng cua tuyết rượu vang đỏ cùng bộ đồ ăn bằng bạc đặt trên bàn Vu Cẩn.

(1) Phong tín tử: hay còn gọi là Tiên Ông hoặc Dạ lan hương

Vu Cẩn nhìn đến trợn mắt há mồm.

Trước mặt Caesar bày một đĩa bít tết T

-bone(2) to đùng, một dao bổ xuống như chặt thịt, hiển nhiên đã sớm thành thói quen: "Tiểu Vu a, ca đã nói show thoát hiểm chính là loại hình vận động quý tộc." Hắn lại xiên thêm một phần thịt cua: "Cho nên tuyển thủ chúng ta đều rất quý."

(2) Bít tết T

-bone

Tá Y nhìn Vu Cẩn, trong mắt đầy tò mò: "Tiểu Vu thật sự chưa từng yêu đương à?"

Vu Cẩn thành thật gật đầu.

Caesar làm biểu tình khoa trương thò qua: "Không sao cả, chỉ cần cậu vẫy tay, đêm nay có thể trải nghiệm ——"

Vu Cẩn kinh hoảng: "Tôi không......"

Đồng tử màu hổ phách mở to tròn xoe, làm nửa câu sau của Caesar bị bức nghẹn trở về. Tá Y cười ha ha, Caesar uể oải xoay đầu: "Thật ngây thơ a......"

Đôi mắt tròn như hạt châu thế này, tuyển thủ đẹp như vậy thật là muốn mệnh!

"Mấy năm nay chuộng nhất là người vừa đẹp lại vừa biết đánh đấm." Tá Y ôn hòa nói: "Đi tới chỗ nào cũng thấy ong bướm."

Vừa đẹp lại vừa biết đánh đấm.

Vu Cẩn hơi khựng lại, trong đầu có một bóng dáng chợt lóe lên.

Không đợi cậu lại lấy ra tờ giấy nhỏ, trên sân khấu lại thay đổi một đội mới ——

Ánh mắt Vu Cẩn chợt lóe sáng!

Trên đài lộn xộn một nhóm người, áo ngụy trang thuần sắc, hình vẽ trên mặt lung ta lung tung, nhưng cậu vẫn có thể liếc mắt một cái đã nhận ra lão đại đứng ở góc.

Vệ Thời biếng nhác đứng, tay trái nắm hờ một khẩu Shotgun, máy quay lướt từ trái sang phải nên không quay vào hắn.

Tuyển thủ đứng phía trước Vệ Thời có một mái tóc màu đỏ, da ngăm đen, ngược lại rất hoạt bát. Hướng khán giả vẫy tay liên tục, chỉ kém chưa kéo camera dán vào mặt mình.

Khán giải nhất thời cười vang.

Vu Cẩn phấn khích vô cùng, duỗi đầu nhoài ra lan can nhìn xuống.

Đội này, bao gồm cả Vệ Thời, tất cả đều lấy danh nghĩa cá nhân báo danh.

Tá Y cảm khái: "Tôi nhớ năm trước điểm tối đa của tuyển thủ cá nhân chỉ tới C. Tài nguyên là vua. Hạt giống tốt đều được các công ty tranh giành ký hợp đồng, nếu không có tiềm năng đạt mấy trăm vạn credit thì không được để vào mắt."

Caesar ừ một tiếng, tò mò nhìn về phía Vu Cẩn: "Nhìn gì thế? Không phải D thì cũng chỉ EF, không có gì đáng để xem cả."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!