Chương 85: Ngoại truyện 5

Edit: BichDiepDuong

Beta: Ớt Hiểm

Mẩu chuyện thứ nhất.

Lúc ba tuổi, hoạt động mà Nghiêm Miện thích làm nhất chính là cưỡi ngựa.

Thiên Thảo vừa tỉnh ngủ, dụi dụi đôi mắt đang xót của mình, nhìn thấy dáng vẻ của Nghiêm Húc khi bị Tiểu Nghiêm Miện cưỡi không khỏi bật cười, mới sáng sớm mà đã như vậy, thằng bé này rất có triển vọng đó!

Bố nó thích cưỡi cô, nó liền thay mặt chính nghĩa đi cưỡi bố nó, thằng bé uy phong lẫm liệt ngồi trên người Nghiêm Húc với vẻ mặt vô cùng ngạo mạn, cô cũng chưa từng được đối xử như thế này.

Nghiêm Húc quay đầu lại nhìn cô, ánh mắt giống như đang nói: Nhìn đi, con bị em chiều hư rồi.

Nhưng đâu phải chỉ có mình cô nuông chiều con.

Tiểu Nghiêm Miện vẫy tay cười vui vẻ, sau đó giang hai tay ra nói với Thiên Thảo: Mẹ!

Nghiêm Húc lập tức dừng lại, anh lo Tiểu Nghiêm Miện sẽ bị ngã:

"Con còn lộn xộn thì ba sẽ không cho con cưỡi nữa đâu."

Nghiêm Miện ôm lấy cổ Nghiêm Húc: Bánh bánh ~~

Thiên Thảo bật cười, dáng vẻ này là thế nào vậy ~ Thật là đáng yêu ~

Nghiêm Húc ôm Tiểu Nghiêm Miện xuống nhéo mũi nó: Là ba.

Bánh ~~

Nghiêm Húc bất đắc dĩ thở dài: Ai dạy con…

Không ngờ Tiểu Nghiêm Miện chỉ thẳng về phía Thiên Thảo, hết sức tự hào nói: Mẹ!

Thiên Thảo vỗ vỗ trán, đứa nhỏ này lại bán đứng mình rồi…  Lần trước cô dặn Nghiêm Miện lừa Nghiêm Húc rằng mẹ đi ra ngoài vẫn chưa về, nhưng lúc Nghiêm Húc trở về hỏi mẹ con đâu?

Nghiêm Miện liền kéo tay anh tìm được cô đang trốn ở cửa: Ở chỗ này đây!

Có điều người bối rối nhất lại là Nghiêm Húc, hết lần này đến lần khác anh sửa lại cách phát âm cho Nghiêm Miện, nói với nó: Là ba, ba —— ba.

Nhưng Nghiêm Miện sống chết cũng không thay đổi, giống như những gì mẹ nói với bé mới là đúng, Nghiêm Húc chịu đả kích, anh đặt rất nhiều đồ chơi lên trên mặt thảm cho Nghiêm Miện chơi, sau đó đẩy Thiên Thảo vào trong phòng ngủ.

"Giữa ban ngày ban mặt mà anh cũng muốn sao!"

Thiên Thảo cảm thấy có vẻ không ổn, nghiêm mặt nói.

"Ừ, tốt nhất là em nên dạy dỗ con tử tế một chút." Nghiêm Húc đè Thiên Thảo xuống giường hôn một hồi:

"Nếu không anh sẽ làm chuyện đó với em giữa ban ngày thật đấy."

Mẹ ơi, Thiên Thảo chợt nhớ tới một câu thoại kinh điển trong Hoàn Châu cách cách:

"Hoàng Hậu nương nương, Thập Tứ a ca còn đang ở bên ngoài nhìn người". Hai người kết hôn càng lâu thì lúc ở cạnh cô Nghiêm Húc càng chủ động hơn, hành động cũng càng ngày càng H, cô rất muốn hét thật to rằng:

Trả Nghiêm Húc trong sáng lại cho tôi!

Mẩu chuyện thứ hai.

Một hôm, Thiên Thảo đang chơi đàn dương cầm, Tiểu Nghiêm Miện đã đi nhà trẻ rồi, Nghiêm Húc ôm lấy cô từ phía sau:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!