Chương 41: Đục lỗ, đục lỗ to nhất

Dịch: Lãng Nhân Môn

***

Trong tình huống không thể trao đổi bằng ngôn ngữ, vẻ mặt, ánh mắt và tư thái chính là cách giao tiếp tốt nhất… Có điều nó dễ khiến ta hiểu sai ý, gây ra hiểu lầm.

Đương nhiên, đối với Hứa Kỳ Tịch, gây hiểu lầm khiến cho các tinh thú ngoài vũ trụ và chủ nhân của chúng nổi trận lôi đình lại là một chuyện vui vẻ…

Tinh hạm cuồng bạo, sinh linh trong bóng tốI lẫn tinh thú nhiều đến mức sắp chất chồng lên nhau đều dốc hết sức, điền cuồng xông về phía mặt của Hứa Kỳ Tịch!

"Á đù, định nổ mặt à?"

Mà lúc này, ý thức của Hứa Kỳ Tịch cũng vửa mới giảm xóc xong… Ý thức của hắn không ngừng bay lên, dung hòa vào tầng phòng ngự thứ tám mươi mốt ở ngoài cùng, vừa mới mở mắt ra đã phát hiện ra vô số đòn tấn công đang đánh thẳng tới chỗ mặt mình.

Đánh người không đánh mặt, đâm người không đâm thận, chuyện này mà các người cũng không biết à?

"Phòng ngự, phòng ngự đi!" Hứa Kỳ Tịch chỉ hận không thể điều động sức mạnh của mình để cường hóa phòng ngự.

Mà ngay khi suy nghĩ này của hắn vừa lóe lên, tầng phòng ngự thứ tám mươi mốt đã từ từ cường hóa… Hứa Kỳ Tịch và sổ điểm danh là trung tâm của đại trận phòng ngự.

Sau khi trở thành người thức tỉnh, kẻ vốn chỉ là người bình thường như Hứa Kỳ Tịch cũng có thể điều động một số tính năng nhỏ của đại trận phòng ngự. Ví dụ như dưới tiền đề không ảnh hưởng đến hoạt động của phần sau trận pháp, tạm thời rút một phần năng lượng ở phần dưới của trận pháp phòng ngự ra, chuyển nó đến tầng phòng ngự thứ tám mươi mốt ở tiền tuyến, cường hóa tầng tám mươi mốt.

Mà năng lượng tạm thời bị lấy đi của tầng phòng ngự dưới cùng về sau có thể bù vào được… Tuy nói đây là dỡ tường đông đắp tường tây, nhưng hiện giờ còn lâu tường đông mới bị tấn công đến, tường tây lại đang bị công kích chính diện.

Trong tình hình này, cứ cường hóa tường tây trước, đợi sau này cảnh giới thực lực của Hứa Kỳ Tịch tăng lên, hắn sẽ bổ sung lại cho tường đông, đây là thao tác nằm trong phạm vi cho phép.

Tinh thú ngoài vũ trụ, tinh hạm, thế giới bóng đen thi nhau ào tới, điên cuồng tấn công tầng phòng ngự thứ tám mươi mốt… Nhưng cứ đánh đánh mãi đánh mãi, bọn chúng lại phát hiện ra "da mặt" của Hứa Kỳ Tịch ngày càng dày hơn, chẳng hề hấn gì cả.

"Da mặt" được cường hóa rồi ư?

Càng như thế thì chúng nó lại càng nóng nảy, càng nóng nảy thì đánh càng hăng hơn, càng đánh càng chẳng hề hấn gì, càng chẳng hề hấn gì thì lại càng nóng nảy, càng nóng nảy thì càng đánh hăng hơn…

Một vòng tuần hoàn hoàn mỹ được thành lập như thế đó.

Hứa Kỳ Tịch cảm thấy mặt nhói lên nên hít một ngụm khí lạnh. Một lúc sau, ý thức của hắn dần trở nên nặng nề, từ từ trở về cơ thể.

Ở phía bên kia, ngay khi Hứa Kỳ Tịch cường hóa tầng phòng ngự thứ tám mươi mốt, dường như tất cả người thức tỉnh trên thế giới đều cảm ứng được, đồng loạt ngẩng đầu lên nhìn trời.

Không biết tại sao, vào khoảnh khắc vừa rồi, trong lòng họ lại có cảm giác vô cùng an toàn.

Hơn nữa họ còn loáng thoáng nhìn thấy một gương mặt khổng lồ đến mức che phủ toàn bộ thế giới.

Đáng tiếc, do con người quá nhỏ bé nên chỉ có thể nhìn thấy một phần nhỏ của gương mặt đó, không thể ghép nó lại với nhau, chỉ có thể phán đoán có lẽ đây là một gương mặt, về phần là mặt của ai thì tất cả đều không biết.

Sau khi ý thức trở về, Hứa Kỳ Tịch từ từ mở mắt ra.

Bên cạnh hắn, Họa Mi cũng đang cuộn người lại trên sô pha, nhắm mắt ngủ ngon lành.

"Ơ? Mình nằm mơ à?"

Hắn vô thức sờ lên da mặt của mình, cảm thấy hơi cấn tay, ừm… là râu.

Không biết râu có thể biến thành phân thân thay cho tóc không nhỉ? Dù gì cũng đều là lông tóc mọc ra từ đầu mà.

Hình ảnh mặt mình bị vô số thứ nhỏ bé oanh tạc là mơ ư?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!