Chương 36: Thế giới đại biến

Dịch: Lãng Nhân Môn

***

Ngay khi ngòi bút và bảng vẽ chạm vào nhau, suýt chút nữa Hứa Kỳ Tịch đã cho rằng mình ý tứ lai láng, tài hoa hơn người rồi. Cái cảm giác dời non lấp biển đó khiến hắn tưởng rằng thiên phú vẽ tranh của mình đã thức tỉnh.

Loay hoay nửa ngày, chẳng phải ý tứ tuôn ra như suối mà là phong ấn ở trên bầu trời đã rách rồi!

"Rồi sẽ có một ngày ta phơi thây tro cốt của các ngươi."

Hứa Kỳ Tịch đặt bút xuống, ra sức vò cái đầu đang đau đớn của mình... Lúc này, hắn thấy hơi nhớ đôi tay hay xoa đầu hắn rồi.

Một lúc lâu sau, cơn đau đầu của hắn mới giảm bớt.

Sổ điểm danh bên cạnh hắn chợt lóe sáng.

Nó cũng giống như Hứa Kỳ Tịch, đều là trung tâm của thu đoạn phòng ngự chín mươi tầng.

Mỗi khi một tầng phòng ngự bị phá, nó và Hứa Kỳ Tịch đều phải chịu công kích và áp lực như nhau.

"Không biết sau khi tầng phòng ngự thứ chín bị phá thì có dị biến gì không."

Sau khi đỡ đau đầu hơn, Hứa Kỳ Tịch lại bắt đầu thấy lo lắng.

Mỗi tầng phòng ngự biến mất có nghĩa là chủ nhân của đám chó săn loa lại tiến thêm một bước xâm nhập thế giới này.

Nhưng nếu nhìn từ góc độ khác, đây chẳng phải là khổ tâm của A Giải ư.

Hứa Kỳ Tịch cho rằng chuyện này là do A Giải cố ý gây ra... Cùng với việc từng tầng phòng ngự bị xé bỏ, các sinh mệnh thể năng lượng tinh thần mạnh hơn sẽ được thả vào, bắt buộc con người trong thế giới này từng bước làm quen với thực lực ngày một tăng lên của kẻ địch.

Đây là một quá trình giảm xóc, để các sinh mệnh của thế giới này luôn có cảm giác nguy hiểm mà cố gắng nâng cao năng lực của bản thân, phát triển kỹ thuật đối phó với văn minh tinh thần, đoàn kết lại với nhau. Nếu như tốc độ tiến bộ của các sinh vật trong thế giới này quá chậm, vậy có lẽ chưa đợi đến khi chủ nhân của đám chó săn ở ngoài vũ trụ kia xâm lược thì đã bị chó săn tinh thú ngày một mạnh hơn diệt sạch rồi.

Sau khi biết được khổ tâm của A Giải, Hứa Kỳ Tịch không khỏi thấy ấm lòng.

"Hôm nay ăn cua đi."

Hắn đột nhiên nói... Trong thư có nói rằng, A Giải và hắn gặp nhau khi đang chọn cua ngoài chợ.

Nghĩ tới đây, hắn lập tức gửi tin nhắn cho Họa Mi:

"Vợ ơi, hôm nay ăn cua không? Anh muốn ăn canh cua đậu phụ..."

"Được chứ, em sẽ mang cua về nhà cho anh chơi." Họa Mi trả lời lại rất nhanh.

Hứa Kỳ Tịch lại thấy ấm lòng hơn hẳn, năng lượng trong cơ thể lại tăng lên, hiệu quả hơn "hệ thống Đại Hạ" vô dụng kia nhiều!

Nghĩ tới cảm giác ấm lòng khi mình và Họa Mi ở bên nhau, hắn đột nhiên cảm thấy thấy minh tưởng chẳng có gì hay ho hết.

"Anh đợi em về." Hứa Kỳ Tịch mỉm cười toe, đáp.

"Ơ? Anh mà nói thế là em vứt hết công việc để về nhà ngay đấy. [Meme thiếu nữ cười ngọt ngào]." Họa Mi trả lời.

Hứa Kỳ Tịch: "!!!"

Ngon thế cơ à?

"Em họp xong sẽ về, đợi em về sẽ dẫn anh đi bắt cua… Bây giờ tất cả mọi người còn đang nghe em nói đây này." Họa Mi trả lời.

Đọc đến đây, Hứa Kỳ Tịch lập tức tưởng tượng ra cảnh Họa Mi đi họp với cấp dưới, đang họp thì đột nhiên lấy điện thoại ra, nói chuyện riêng tư của vợ chồng với hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!