Dịch: Lãng Nhân Môn
***
Hứa Kỳ Tịch thổi nhẹ một hơi, phôi thanh kiếm đúc từ phần tinh thần thể của hắn lập tức hiện lên trong tay.
Nói là kiếm ván cửa bản to, thật ra cũng không phải thật sự bị rèn thành một tấm ván cửa, mà là một thanh đại kiếm cao đến cổ Hứa Kỳ Tịch, mài sắc lưỡi ở cả hai mặt, mười lỗ phù văn trên thân kiếm xếp thành hàng thẳng tắp.
Dưới tay nghề cấp bậc thầy chân chính của Tô Khê Sa, cho dù là phôi kiếm, cô cũng có thể chế tạo thành hình dáng người bình thường căn bản mua không nổi.
Hứa Kỳ Tịch vung đại kiếm, quơ nhẹ. Bởi đây là do tinh thần lực của bản thân biến thành, lúc vung căn bản không thấy nặng chút nào.
Nói cách khác, nếu như tương lai tinh thần lực của hắn đủ mạnh, lại cường hóa thêm cho thanh đại kiếm này… Dù có rèn thanh kiếm này khổng lồ như Trảm Hạm đao thì lúc vung lên vẫn sẽ không cảm thấy nặng. Bởi lẽ nó vốn là một phần tinh thần lực của chính hắn mà.
Tuyệt cú mèo!
"Hơn nữa, nếu là đại kiếm tinh thần lực như thế này, hẳn là có thể chém được đám "chó săn" kia nhỉ?" Hứa Kỳ Tịch thầm nghĩ.
Kỹ thuật này là thứ họ đang cần gấp.
Chỉ cần giúp mọi người nắm giữ cách có thể gây thương tích cho năng lượng tinh thần, đến lúc đại quyết chiến thì chưa biết mèo nào cắn mỉu nào đâu.
Ngày mai, sau khi liên hệ với bác sĩ Diệt Hoàng, tiện thể có thể nhờ các cô ấy nghiên cứu đại kiếm của mình luôn.
Sau khi dựng thẳng thanh đại kiếm lên, Hứa Kỳ Tịch lấy tấm phù văn chúc phúc kia ra, trực tiếp ấn nó vào lỗ phù văn trong thanh kiếm.
Phù văn chúc phúc và phôi kiếm kết hợp hoàn mỹ.
Sau khi hai bên tiếp xúc thì lập tức dính chặt vào nhau.
"Hiện nay giai đoạn đầu tiên chỉ là cấp bậc mười tấm phù văn… Chờ tăng thêm mấy cấp nữa, e rằng toàn thân trên dưới của thanh kiếm đều sẽ do phù văn tạo thành? Kiếm phù văn? Kiếm chúc phúc?" Hứa Kỳ Tịch tưởng tượng ra hình dáng thanh kiếm của mình trong tương lai.
Giai đoạn thứ hai là một trăm tấm phù văn, vậy giai đoạn thứ ba thì sao? Có phải cần nhiều phù văn hơn nữa hay không? Đến lúc đó có khi thanh đại kiếm của mình sẽ biến thành "kiếm dây", dùng từng tấm phù văn nối tiếp nhau, kết thành hình dạng đại kiếm?
Có điều… dựa theo tính chất "học nhanh" của công pháp này, phần sau chắc chắn sẽ không cường hóa bằng cách điên cuồng thu gom phù văn đâu, nếu không thì không phù hợp với đặc tính "học nhanh" của nó.
"Xong rồi." Sau khi đại kiếm và phù văn chúc phúc cộng hưởng một lúc, hai bên kết hợp hoàn mỹ.
Hứa Kỳ Tịch chỉ cảm thấy tinh thần lực của mình nhoi nhói, một phần tinh thần lực rót vào trong "phù văn chúc phúc", lấp đầy phù văn chúc phúc vốn đã bị hắn tiêu hao một lần.
"Cô Tô Khê Sa ơi, tôi thành công rồi. Tôi có cần chuyển kiếm sang chỗ cô lại không?" Hứa Kỳ Tịch liên hệ với Tô Khê Sa thông qua Sổ Điểm Danh.
"Không cần vội, tôi tạo chút thủ đoạn phòng bị bên này trước đã. Sau đó lại kiểm tra hiệu quả thanh kiếm của anh… để phòng ngộ nhỡ." Tô Khê Sa cũng không vội muốn chúc phúc.
Cô cần một chút phương pháp phòng bị, tránh cho kiếm của Hứa Kỳ Tịch không có hiệu quả.
"Nếu như thanh kiếm chúc phúc của anh thật sự hữu hiệu, vậy tôi sẽ thiếu anh một ân huệ lớn. Hơn nữa tương lai, chắc chắn phải tiếp tục nợ ơn anh." Trong giọng nói của Tô Khê Sa có thêm vài phần chờ mong.
"Vậy cô cứ chuẩn bị cho kỹ đi." Hứa Kỳ Tịch trả lời, thứ hắn muốn chính là hiệu quả này.
Đêm đã khuya.
Hứa Kỳ Tịch ngắm nhìn Họa Mi đang ngủ say.
Dựa theo nhắc nhở của công pháp bản thân lưu lại trong tranh vẽ lúc trước, bảo hắn lúc kích hoạt Sổ Điểm Danh thì một tay dùng Sổ Điểm Danh, một tay kia nắm lấy tay Họa Mi.
Nhắc nhở kia khiến Hứa Kỳ Tịch không thể không nghĩ nhiều.
Lại thêm Tề Y San trước đó sẽ xuất hiện trên người Họa Mi vào cuối tuần.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!