Chương 20: Đẳng cấp đáng lẽ không xuất hiện

Dịch: Lãng Nhân Môn

***

Đó là một thiếu nữ chỉ cao đến ngực của Diệt Hoàng, sấm sét màu hồng lúc trước là do cô đánh ra.

Cô là chị của Diệt Hoàng, hiện đang chịu trách nhiệm ở bên cạnh bảo vệ Hứa Kỳ Tịch và Tề Y San cùng Diệt Hoàng để đề phòng bất trắc. Sương mù và tinh thú thiên tai bên ngoài cứ giao cho đồng bọn xử lý.

Lúc này, Hứa Kỳ Tịch đang được bảo hộ lại có thay đổi mới, không ngừng có các đốm sáng le lói rơi từ người hắn xuống. Đây chính là phần da lúc trước nhìn rất giống bị lột da, bây giờ chúng hoàn toàn hóa thành các đốm sáng.

Tất cả những bộ phận có đốm sáng rơi xuống đều hồi phục khả năng hoạt động… giống như phá vỡ một hạn chế nào đó vậy.

Điều này có nghĩa sự thức tỉnh của hắn đã đi đến giai đoạn cuối.

Theo như suy đoán của Tề Y San, "tăng tốc" là bước thứ nhất, mượn hiệu quả của cánh cổng kỳ tích, đẩy hiệu quả tăng tốc này lên đến cực hạn.

Sau đó là bước thứ hai "nhìn thấy thứ mà con người không thể nhìn thấy", thứ Hứa Kỳ Tịch nhìn thấy là cánh cửa, những người khác có lẽ sẽ nhìn thấy thứ khác. Thứ được nhìn thấy này có liên quan đến năng lực thức tỉnh.

Cuối cùng là giai đoạn lột xác mà Hứa Kỳ Tịch đang trải qua. Trong quá trình lột xác này, tinh thần của hắn được kích hoạt đến cực hạn… Thế giới mà hắn nhìn thấy gần như ở vào trạng thái bất động.

Bình thường ở giai đoạn này, năng lực giả mới có khả năng kích hoạt thế giới gương ở phạm vi nhỏ.

Trong lúc nói chuyện với Diệt Hoàng, Hứa Kỳ Tịch có thể cảm nhận rõ ràng rằng tinh thần lực của mình đang mạnh hơn… giống như sau khi tập gym xong thì cơ bắp phồng ra vậy.

Khi ý thức hay tinh thần lực được cường hóa đến một mức độ nhất định, dường như nó sẽ hóa thành vật chất thực, bắt đầu ngừng tụ thuộc tính năng lực siêu phàm cuối cùng.

Cùng với việc quá trình lột xác của hắn đi tới giai đoạn kết thúc, sương mù bên ngoài và bầy thú thiên tai trong sương mù trở nên cuồng bạo… Lúc này đối với bọn chúng, Hứa Kỳ Tịch giống như một món ngon khó cưỡng, càng về sau thì lại càng ngon miệng.

Bọn chúng chính là kiếp nạn đầu tiên của các năng lực giả sau khi thức tỉnh.

"Nói đi cũng phải nói lại, tại sao thầy Hứa lại có vẻ nghi hoặc thế?"

Thiếu nữ sấm sét màu hồng kia nhìn Hứa Kỳ Tịch, nghi ngờ hỏi.

Rõ ràng nãy giờ Diệt Hoàng đều nói về chuyện của chính hắn cơ mà?

Sao vẻ mặt của thầy Hứa bất thường thế nhỉ?

"Chị à, thầy Hứa bị mất trí nhớ rồi."

Diệt Hoàng giải thích.

"Hả?"

Thiếu nữ kia trừng to mắt, xoa tai, nghi ngờ không biết có phải mình đang nghe nhầm hay không.

Hứa Kỳ Tịch gật đầu nói:

"Tôi vừa ngủ dậy đã mất đi trí nhớ của ba năm nay."

"Tại sao lại thế?"

Thiếu nữ nhìn về phía em gái mình Diệt Hoàng.

"Em vốn định đưa thầy Hứa và cô Họa Mi đi làm kiểm tra toàn diện…"

Bác sĩ Diệt Hoàng giải thích.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!