Lúc tách ra, Quan Ánh thở không ra hơi: "Anh nói…"
Chu Tân Hạc nhẹ nhàng vuốt lưng cô, giúp hơi thở của cô ổn định lại: "Hửm?"
Hai tay Quan Ánh chống trên người anh, dùng sức hít một hơi thật sâu: "Anh…"
Chu Tân Hạc cúi đầu: "Nói từ từ, không cần vội."
Cuối cùng hô hấp của Quan Ánh cũng bình thường trở lại, hờn dỗi: "Học được ở đâu?!"
Thấy hơi thở của cô không ổn định, Chu Tân Hạc đoán thử: "Hôn?"
Quan Ánh gật đầu: "Đúng!"
Ánh mắt của Chu Tân Hạc hơi hoang mang: "Cần học sao?"
Không c ần sao?
Quan Ánh tự hoài nghi bản thân: "… Vậy sao em lại không biết."
Đầu ngón tay Chu Tân Hạc miết nhẹ môi cô, ánh mắt hơi trầm xuống: "Không biết cái gì?"
"…"
Anh cắn môi cô, lại còn đưa lưỡi vào!!!!
Môi đã bị anh cắn nát rồi!!!
Nhưng khi nhìn đến khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng như băng, Quan Ánh nhịn không bùng lên cơn giận đã ập đến.
Nói mấy cái đó đều làm vấy bẩn kỹ thuật của mỹ nam lạnh nhạt này.
"Không có gì." Vẻ mặt Quan Ánh bình tĩnh.
Đáng tiếc đôi tai đã đỏ đến không thể đỏ hơn, ánh mắt cũng né tránh, hai tay khoác lên vai Chu Tân Hạc dường như không có chỗ đặt, vung vẩy cà vạt của anh.
Chu Tân Hạc cụp mắt xuống: "Muốn tiếp sao?" Lúc anh cười như không cười có chút thờ ơ lười biếng: "Ánh Ánh."
Quan Ánh quay mặt đi, trộm lau khóe môi: "Em phải hít thở một lát."
Cô cảm giác hai chân mềm nhũn, nhất là khoảnh khắc vừa rồi bị anh lấp kín miệng, cảm giác vi diệu đến mức không thể hình dung được.
Thật ra cũng có thể hình dung nhưng Quan Ánh chỉ nghĩ đến một chữ.
Thích!
Tác dụng phụ chính là hô hấp khó khăn, bị anh hôn trong thời gian dài làm cô hít thở không thông.
Quan Ánh nằm dựa vào người Chu Tân Hạc một lúc, cúi đầu hỏi: "Giày em đâu?"
"Đứng vững." Chu Tân Hạc ngồi xổm xuống đỡ lấy cánh tay của cô, nhặt đôi giày cao gót bên cạnh lên
Chân Quan Ánh rất nhỏ, đi size 34, chân trần cũng gầy, bình thường khi mang giày vào còn dễ bị bị tuột ra nên giày của cô toàn là những mẫu được thiết kế riêng, những người sưu tầm lâu năm đều biết "Trúc" chuộng những mẫu giày cỡ nhỏ, lúc trước giới truyền thông về mảng thời trang còn suy đoán có phải giám đốc thiết kế của bọn họ thích những cô gái chân nhỏ hay không.
Sau này khi lộ ra tuổi tác của giám đốc thiết kế Chu Tân Hạc, lại càng khẳng định suy đoán này.
Ngón tay thon dài của Chu Tân Hạc rất linh hoạt, một tay anh mở dây cài của chiếc giày, dùng ngón tay lau đi lớp sương bám trên giày, nhẹ nhàng nắm lấy cổ chân của Quan Ánh.
Quan Ánh rất ăn ý nhấc chân lên, vịn vai anh, đặt chân lên đùi anh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!