Chương 20: “Còn thích chú không?”

Quan Ánh nhìn người đàn ông nhã nhặn lạnh lùng đứng giữa sàn diễn chữ T.

Chu Tân Hạc vẫn luôn nổi bật như thế, anh chỉ tuỳ ý đứng ở nơi đó nói lời ít ý nhiều cũng khiến những người mẫu nam quốc tế xung quanh anh trở nên kém cạnh, ảm đạm nhạt nhoà. 

Sàn diễn cách bên dưới khán đài tầm khoảng sáu bảy mét, Quan Ánh bị cận nhẹ, không nhìn rõ được biểu cảm của Chu Tân Hạc, chỉ có thể đoán được anh cũng đang nhìn cô, một tiếng "vợ tôi" khiến trái tim cô đập loạn nhịp.

Dường như danh xưng là để ứng phó với truyền thông, bởi vì anh không nói rõ vợ anh là ai, nhưng đây là lần đầu tiên Quan Ánh nghe được tiếng "vợ" từ miệng anh.

Cảm xúc của cô như bị tơ nhện bao phủ, không thể thoát ra, buộc phải chìm đắm trong giọng nói trầm thấp của anh.

Chẳng được bao lâu, cảm giác vui vẻ vô tư này bị hiện thực mang ra cấu xé. Những thứ hèn mọn như vậy, một khi xuất hiện dưới ánh mặt trời thì dù làm thế nào cũng không thể che giấu được.

Cũng giống như năm ấy cô chấp nhận cách bảo vệ của Chu Tân Hạc dành cho mình, ích kỷ đòi hỏi cuộc hôn nhân mà anh không muốn. Quan Ánh rơi vào vòng xoáy dối trá, cô hổ thẹn khi được đối xử chân thành, cảm giác tội lỗi sâu sắc khiến cô vô cùng sợ hãi.

Cô không biết phải làm sao.

Chu Tân Hạc đang trả lời câu hỏi của truyền thông, mặt anh vẫn đang hướng về phía cô, "Cô bé xuất hiện cuối cùng trong show trình diễn năm ngoái, đó là vợ tôi."

Câu trả lời này làm cho dư luận xôn xao không ít.

Rất ít người gọi vợ mình là "cô bé", thế mà từ này lại phát ra từ miệng của một người đàn ông lạnh nhạt, nghe cực kỳ cưng chiều.

Bị nhét ăn cơm chó là chuyện sau đó, quan trọng nhất là bây giờ đã có tin tức mới bùng nổ, giới truyền thông ở hiện trường trở nên sôi nổi: "A! Tôi có ấn tượng, là một cô gái trẻ rất xinh đẹp đúng không, Hạc gia?"

"Tấm ảnh xinh đẹp của cô ấy đã bị xoá, lúc đó Hạc gia cho người gỡ xuống là vì tạm thời chưa muốn công khai quan hệ sao?"

Chu Tân Hạc: "Không phải. Bộ sườn xám đó là thiết kế riêng cho cô ấy, không phải là thiết kế mới của quý, chỉ muốn để mọi người chiêm ngưỡng. Việc nhân viên tự ý đăng tấm ảnh đó đã để lộ những thiết kế trong show diễn, liên quan đến vấn đề bản quyền, không giống như mọi người đoán đâu."

"Thì ra là vậy."

"Vậy Hạc gia định bao giờ tổ chức hôn lễ?"

———

Sau khi đeo khẩu trang một lúc lâu, Quan Ánh thấy hơi khó thở nên đã sớm rời khỏi đó.

Màn đêm dần buông xuống, C1 là lối dành riêng cho nhân viên và người mẫu, không có nhiều người rảnh rỗi ở đây, Quan Ánh đến chỗ cửa thông gió rồi dừng lại gửi tin nhắn cho Chu Tân Hạc.

[Đang ở ngoài.] Cô chia sẻ vị trí của mình cho anh.

Chu Tân Hạc lập tức trả lời: [Chờ chú.]

Vài phút sau, Chu Tân Hạc nhanh chóng đi ra, anh bước đi vội vàng, vài sợi tóc rũ xuống khóe mắt, trong sự kiêu ngạo lại toát ra vài phần lộn xộn, mất kiểm soát.

Nhìn thấy Quan Ánh, anh lấy một viên kẹo trong túi ra, bóc ra, nâng cằm đưa đến bên môi cô, vẫn còn thở gấp: "Không thoải mái à?"

Quan Ánh cúi đầu ngậm lấy, một bên má phồng lên vì ngậm kẹo: "Không cần lo như vậy, cháu không sao."

Nhưng cảm xúc của cô rất rõ ràng.

Ánh mắt sâu thẳm của Chu Tân Hạc nhìn về phía cô gái nhỏ, vứt vỏ kẹo vào thùng rác, giơ tay xoa nhẹ đầu cô: "Không sao thì sao lại đi nhanh thế?"

Quan Ánh cọ mặt vào lòng bàn tay anh, ngoan ngoãn nói: "Vốn dĩ ngồi không yên, thấy chú đối phó với giới truyền thông thì cháu ra ngoài."

"Cũng không hẳn là đối phó." Chu Tân Hạc thấy sắc mặt cô tái nhợt: "Ánh Ánh…"

"Chu! Thế mà lại gặp được cậu!" Một người nước ngoài đứng phía đối diện nhiệt tình chào hỏi, cắt ngang lời của anh.

Quan Ánh: "Bạn chú sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!