Karen vốn nghĩ rằng Fanny sẽ đưa mình vào một nghĩa trang, nhưng không
ngờ, cô ấy lại đưa anh đến bờ biển.
"Đội trưởng đã giúp tôi làm bản báo cáo về cái chết của anh ấy, trong bản báo
cáo thì cơ thể anh ấy đã bị nổ tung, nên không có xác để nộp lên, nhưng tôi
cũng không tìm nghĩa trang để chôn anh ấy, mà là thiêu xác anh ấy thành tro."
"Cô rải xuống biển chưa?"
"Rồi."
"Rất tốt."
"Anh ấy nói rằng anh ấy thích chỗ có nhiều nước, và tôi đã thỏa mãn anh ấy."
"Tại sao phải như thế, ban đầu vốn là một bầu không khí rất tốt mà."
"Tôi không thích không khí như thế này, chán ngắt, sao nào, ngồi bên bờ biển
với cậu và nhớ về bạn trai cũ, mượn bờ vai của cậu dựa một chút rồi chúng ta
vào khách sạn gần đây thuê một phòng, hoặc là dứt khoát làm một lần ngay trên
bãi cát này luôn, cho anh ấy xem để tăng thêm phần hưng phấn?"
"Haiz."
"Đừng thở dài, nếu cậu thực sự muốn giúp tôi làm nóng không khí, cũng không
nên là tôi cầm chai rượu còn cậu cầm chai nước ngọt, cậu như vậy làm sao tôi
tiến tới được?"
"Tôi phải lái xe..."
"Hờ." Fanny đặt tay lên vai Karen "Tôi muốn giới thiệu cho anh biết một thành
viên mới trong đội. Trong khi thực hiện nhiệm vụ đầu tiên, cậu ta đã làm cho
bụng của mục tiêu bảo vệ to lên. Anh nói xem có lợi hại không nào?"
"Tôi không có, đừng nghe cô ấy nói bậy."
Fanny bắt đầu uống rượu, gió biển cứ thổi, hết chai này đến chai khác, tửu
lượng của cô chắc hẳn là rất tốt, đến bây giờ vẫn chưa có dấu hiệu say;
Karen thì lại dùng nước ngọt chậm rãi uống cùng với cô ấy.
Một lúc lâu sau, Fanny lại nói: "Đôi khi, tôi thực sự ghét những lúc không có
nhiệm vụ gì. Một khi mà rảnh rỗi là tôi không thể không nghĩ đến những thứ tôi
đã có và đã mất, điều này khiến tôi rất khó chịu."
"Đều như thế thôi, không sao đâu." Karen an ủi nói, "Cô có thể thử định nghĩa
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!