"Cho nên, đám quang minh dư nghiệt kia là đang chờ đợi tôi?"
"Đúng vậy. Sau đó chúng bị cậu lừa thảm rồi.
"Thế ý của cô là tôi cần phải tiếc hận cho chúng sao?"
"Cậu cảm thấy ta sống lâu vậy rồi còn có thể ngây thơ thế à?"
"Ngày mai sẽ làm cho cô món cá Squirrel."
"Trời ạ, thật không đó!!"
"Cô xem."
"Đây là hai vấn đề hoàn toàn khác nhau được chứ? Đương nhiên ta sẽ không
nghĩ rằng cái đám quang minh dư nghiệt kia sau khi nhận ra cậu mới là người
chúng cần tìm sẽ dập đầu hành lễ với cậu, nhận cậu làm chủ.
Hãy nhìn cách bọn chúng đối xử với Piaget và Bede đi, cậu có thể sẽ bị giam
giữ giống như linh vật."
"Quan trọng nhất là việc thân phận của tôi không thể đưa ra ngoài ánh sáng, kết
quả lại còn cùng đám quang minh ấy cùng một chỗ quấy nhiễu."
"Đúng vậy, vẫn là giáo hội Kỷ Luật có tiền đồ hơn."
"Tuy nhiên, nếu Bede đã để lại hai bức tranh này thì tại sao ông ta không nói
thẳng với tôi?"
"Không phải ông ta nói cậu trở về gặp con gái mình sao? Nếu cậu không trở về
sẽ không thấy được cái này, đây hẳn là người làm cha ngoan cố."
"Thật sự là tôi chưa bao giờ có thể nhìn thấu được cha vợ tương lai."
"Cho nên người của Bích Thần giáo mới được gọi là những kẻ điên."
"Được rồi, nghỉ ngơi đi, sáng mai chúng ta phải lên thành phố, tiểu đội có
nhiệm vụ ở đó."
"Vậy còn cá Squirrel của ta?"
"Chờ lần sau đi."
"Ta không buồn ngủ, sao lại phải chờ lần sau?"
"Quả nhiên ngày đó cô ở bên ngoài nghe lén."
"Cậu nghĩ ta nghe được cái gì hả? Cậu thì nói to được đến đâu chứ, to nữa ta
mới nghe được meo meo!"
"Tốt, cả đời này cô đừng nghĩ đến việc ăn cá Squirrel nữa."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!