Chương 9: (Vô Đề)

Sidney nói chuyện điện thoại tới quá nửa đêm. Đúng như cô dự đoán, cô phải kể toàn bộ câu chuyện cho Noah, rồi Theo, Dylan, Nick và Alec.

Alec là người cuối cùng nói chuyện với cô. "Em đã kể chuyện này với những ai rồi?"

"Anh em của chúng ta".

"Đúng ra em nên dùng cuộc gọi hội nghị. Có phải tiết kiệm được thời gian không".

"Đúng ra em nên làm thế. Hoặc là anh có thể có-"

"Anh đã nói chuyện với Noah rồi", anh nói. "Cậu ấy kể cho anh chuyện gì đã xảy ra. Em có biết chúng muốn gì không?"

"Em chỉ biết chúng đang tìm Lyra thôi. Thám tử O"Malley đã ngồi hỏi chúng em một tiếng đồng hồ ở bệnh viện, nhưng chúng em chẳng ai giải thích nổi". Giọng cô lạc đi. "Alec, chúng thật sự rất đáng sợ. Em chưa bao giờ thấy sợ như thế".

"Em có biết mình may đến thế nào không?"

Dĩ nhiên là cô biết. "Anh có biết anh hỏi em câu đấy bao nhiêu lần rồi không? Em đã bị chấn thương. Nó chẳng may tí nào", cô bướng bỉnh nói.

"Nó có thể tồi tệ hơn rất nhiều, nhiều lần. Lyra đã dùng bình xịt hơi cay hả?"

"Và một cái cờ lê".

"Lao vào trong… cần nhiều can đảm đấy. Nhưng cô ấy lẽ ra nên đợi cảnh sát tới".

"Cậu ấy đã báo cảnh sát, và đang đợi", Sidney giải thích. "Nhưng sau đó Lyra nghe hai gã kia nói sẽ dùng nhiều bạo lực hơn, cô ấy quyết định không đợi thêm được nữa".

"Cả hai em đã có thể bị…" Anh không kết thúc suy nghĩ của mình.

"Lyra muốn có một khẩu súng bắn điện Taser".

"Một cái gì?"

"Một khẩu Taser", cô đáp. "Em không nghĩ cô ấy để ý nó có hợp pháp hay không đâu. À, cả chùy nữa. Cậu ấy muốn có cái chùy".

"Để anh nói chuyện với cô ấy. Em bảo cô ấy nghe máy được không?"

"Cậu ấy ngủ rồi. Anh có muốn em gọi cậu ấy dậy không?"

"Không, mai anh sẽ nói chuyện với cô ấy. Anh chỉ muốn hỏi hai em có lo lắng khi ngủ ở đó đêm nay không, nhưng rõ ràng là Lyra không lo gì. Em thì sao?"

"Có một tay cảnh sát đẹp trai bên ngoài, và anh ấy sẽ ở đấy cả đêm. Nghe nản lắm đúng không? Hơn nữa, em không nghĩ bọn chúng sẽ quay lại đâu. Anh cũng không làm thế chứ?" Cô lo lắng hỏi.

"Dĩ nhiên là không".

"Em kiệt sức rồi. Em đi ngủ đây. Ý anh là sao, dĩ nhiên là không?"

"Đêm nay em sẽ ổn thôi. Lịch ngày mai của em thế nào?"

"Mấy lớp học".

"Cả hai em?"

"Vâng, nhưng không cùng lớp. Sao thế ạ?"

"Gửi mail cho anh lịch của Lyra, và của em nữa".

"Anh định làm gì?"

"Sớm mai anh sẽ liên lạc với vài người, anh sẽ cử họ đến giúp. Anh ước gì mình tới được, nhưng anh không thể. Anh hứa sẽ cử người gần như giỏi nhất đến".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!