Chương 6: (Vô Đề)

CHA HENRRY ĐÃ CÓ MỘT BUỔI TỐI THÚ VỊ. Ông đã gọi trước để báo cho Lyra ông sẽ đến sau buổi dâng lễ lúc 5 giờ. Ý định của ông là có một buổi nói chuyện nghiêm khắc với Gigi Prescott rồi trở về nhà xứ trước 6 rưỡi để ăn đồ ăn thừa đã nguội lạnh, nhưng mùi cay tỏa ra từ bếp của Gigi khiến dạ dày ông sôi lên, và không tốn nhiều công để dỗ dành ông ở lại dùng bữa tối.

Bữa ăn do bà Lyra chuẩn bị xứng đáng cho vua chúa ăn. Đó là một phần kế hoạch khiến linh mục nguôi giận. Với sự giúp đỡ của Lyra, bà đã làm món rau chân vịt trộn, sườn nướng với bánh put

-đinh Yorkshire, món khoai tây tám

-nghìn

-calo đặc biệt của bà, và măng tây tươi. Về phần tráng miệng, bà làm bánh táo với kem quế.

Mặc dù Cha cao và gầy nhưng tối nay ông đã ăn hết phần dành cho ba người thợ rừng. Lyra không thể tưởng tượng được ông nhét đống thức ăn đấy vào đâu. Gigi đã quyết định không làm súp thịt đỏ theo ý cô, bà bảo đàn ông ai cũng thích thịt bò, hầu hết là thế. Vị linh mục rõ là một fan của thịt bò. Ông cũng lấy thêm món đó tới hai lần.

Gigi mời Cha Henry uống cà

-phê trong phòng khách, sau đó đề nghị họ ra ngoài hiên nhà, ngồi trên ghế đu liễu gai thảo luận về "tình hình" nước thánh.

Lyra ở trong nhà. Cô không muốn bà nội cảm thấy cô và linh mục đang hợp lự đối phó với mình. Giọng họ quá nhỏ, gió lai ngày một mạnh nên Lyra không thể nghe được cuộc đối thoại, nhưng cô nghe thấy tiếng Cha cười, đó có lẽ là tín hiệu tốt.

Khi Cha Henry gọi Lyra để chào tạm biệt, cô quyết định đi bộ cùng ông tới chỗ để xe. Cô muốn biết "tình hình" đã được giải quyết chưa.

"Bà cháu đã hứa với ta sẽ không đụng tới nước thánh nữa. Thực tế là ta đã đưa ra những lựa chọn thay thế… một vài", linh mục nói.

"Và?"

Ông lắc đầu. "Bà ấy giải thích rằng chúng không giống nhau".

"Nhưng bà hứa là sẽ không lấy nước thánh trong bình nữa đúng không ạ?"

"Đúng vậy".

"Tốt rồi, nhưng nếu có bất kỳ chuyện gì xảy ra dính dáng tới bà thì cha sẽ gọi cho con chứ, chỉ mình con thôi? Con thấy không cần thiết phải lôi thêm ai trong gia đình vào việc này".

"Bà ấy đã hứa với ta rồi". Ông nhắc cô.

Vâng, đúng thế, Lyra nghĩ. "Con chắc chắn bà hiểu khái niệm đó". Cô nói.

Ông hiểu ngay. "Ta sẽ gọi cho con".

"Cảm ơn Cha". Cô mỉm cười nhẹ nhõm.

Ông mở cửa xe rồi dừng lại nói "Nếu bà ấy lại phạm lỗi lần nữa và lấy nước thánh, bảo bà ấy đừng có thay thế nó bằng nước sô

-đa. Nó vẫn còn kêu lèo xèo khi Bill Brashaw, một trong những giáo dân của chúng ta, đi qua. Cậu ấy nghĩ đó là một phép lạ. Nếu mục sư mà thấy thì ông ấy sẽ không vui đâu".

Mãi tới khi xe của Cha Henry rẽ vào góc phố, Lyra mới phá lên cười. Khi bước lên mấy bậc thềm trên hiên nhà, mắt cô bắt gặp một chuyển động nhẹ của rèm cửa nhà bà Castman.

Lyra mỉm cười. Sự tò mò của bà hàng xóm đang giết chết bà ấy. Lyra vào nhà và mang bát đĩa trong phòng ăn vào nhà bếp. Trong khi đang cho chúng vào máy rửa bát, cô nghe thấy tiếng cười vọng ra từ phòng khách. Cô thò đầu ra thì thấy Gigi đang nói chuyện với hai người hàng xóm. Trước khi cô dọn xong thì khách của Gigi đã tăng lên sáu. Lúc nãy, Lyra còn thắc mắc sao nội lại làm hai cái bánh. Giờ thì cô đã hiểu. Bạn bè và hàng xóm thường ghé qua chơi, và Gigi luôn nấu cho họ ăn.

Bà là một chủ nhà tuyệt vời. Khi Lyra còn là một đứa bé, cô vẫn hay ngồi trên mấy bậc thang, khuất khỏi tầm nhìn, lắng nghe bà cô kể những mẩu chuyện hay nhất.

Từ nhỏ, Lyra đã muốn được như bà. Không có gì là lạ. Với Lyra, bà nội Prescott là tất cả những gì một người phụ nữ miền Nam quý phái sở hữu.

Lyra Colette Decoursey sinh ra tại Alexandria, Phía Nam California, một thị trấn nhỏ xinh đẹp cách Charleston một giờ đi xe, Gigi được nuôi dưỡng như một đứa trẻ có đặc quyền của Beauregard Decoursey, chủ sở hữu ngành công nghiệp duy nhất của Alexandria, Xưởng Dệt Decoursey. Bà học tại các trường nội trú tốt nhất Châu u, một tháng sau khi trở về nhà ở tuổi 18, bà gặp Tobias Christopher Prescott, người mà bố cô vẫn gọi là ông vua mới nổi của ngành dầu khí tới từ bang Texas thiếu văn minh.

Một năm sau, bà cưới Tobias, một đám cưới xa hoa nhất mà Alexandria từng chứng kiến. Gigi kể cho cô nghe nhiều năm sau đó rằng bà đã hứa yêu thương và tôn trọng chồng bà như thế nào vào ngày cưới, nhưng bà đã bỏ qua chữ "tuân theo" trong lời thề. Tuân lời một người chồng là chuyện vớ vẩn. Bà cô rất cứng đầu nhưng dù thế, ông nội Tobias không hề phiền lòng với thái độ của bà, và họ đã trải qua cuộc hôn nhân bền vững và hạnh phúc kéo dài 42 năm.

Lyra biết cô sẽ chẳng bao giờ tìm thấy một người như nội Tobias. Ông là người tuyệt nhất trên đời rồi.

Cô nghi ngờ việc có bất kỳ người đàn ông nào giống ông trong thời đại này. Những người cô từng hẹn hò đều coi mình là cái rốn của vũ trụ, hám tiền, mấy tay sô vanh nghiện sex chỉ mong được leo lên người phụ nữ mới quen được hai tiếng đồng hồ. Chẳng cần phải nói, bọn họ đều thất vọng và còn hơi sốc khi Lyra nói không và tự đi về nhà.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!