Chương 31: (Vô Đề)

Milo rất bực với ông Merriam. Lyra suýt bị giết bởi mấy kẻ tấn công, Milo không nghi ngờ chúng là ai: hai con rối của ông Merriam, Charlie Brody và Lou Stack. Hắn xông vào văn phòng của ông Merriam, bước đều tới bàn ông ta và chuẩn bị để đơn từ chức của hắn lên đấy thì ông Merriam đưa cho hắn một phong bì đầy những tờ một trăm đô la.

"Đây là cái gì?" Milo hỏi hụt hơi.

"Với tất cả sự điên rồ gần đây, ta quên trả cậu tiền riêng hàng tháng… cậu biết đấy, vụ lộn xộn với Rooney".

"Ồ, vâng, cảm ơn ông". Milo hầu như quên béng số tiền ông ta nợ hắn. "Đó là thời điểm điên rồ", hắn đồng ý, nhét phong bì vào túi áo khoác.

Ông Merriam luôn trả cho hắn tiền mặt, nên không có ghi chép Milo làm việc cho ông ta.

Milo từng tin ông chủ hắn không nghĩ hắn đủ giỏi theo biên chế, và ông ta có chút xấu hổ khi để Milo làm việc cho mình, nhưng sau đó hắn hiểu rằng ông Merriam đang giúp hắn. Nhận nhiều tiền mặt, Milo sẽ không bao giờ phải kê khai thu nhập hay trả thuế. Đó là một thỏa thuận thực sự ngọt ngào. Ông chủ hắn luôn chu đáo… ít nhất ông Merriam luôn chu đáo cho tới lúc này.

"Cậu có tin gì mới cho ta không?" Sếp hắn hỏi.

"Vẫn chưa ạ".

Ông Merriam không giấu nổi sự thất vọng của mình. "Cái đĩa đó là tính mạng của ta. Ta đã cử Charlie và Stack đào bới văn phòng Rooney lên. Hắn ta sở hữu cả tòa nhà, theo Charlie, Rooney thải phân khắp nơi. Tới nay chúng vẫn chưa tìm thấy gì. Có vẻ ta sẽ phải thiêu trụi tòa nhà đó luôn. Thế cô gái ở sân bán đồ cũ thế nào rồi? Cậu chắc được bao nhiêu là không ai khác lấy đĩa DVD và mấy cuốn sách? Bất kỳ ai trong một trăm người đấy có thể đã ấy nó.

Ta chết đến nơi rồi, Milo, tàn đời rồi".

"Không", Milo nói, cảm thấy tội nghiệp một chút. "Babss Rooney chỉ vừa mới bán

- hoặc vứt đi, tôi đoán ông sẽ gọi nó là thế

- và người ở đó chỉ chăm chăm mấy thứ to lớn thôi. Có lẽ họ quanh quẩn giữa đống tạp nham đó thật nhưng chẳng có ai liếc mắt dù chỉ một giây về đống sách cũ – không khi mà họ thấy mấy cái ti vi màn hình phẳng được bê ra".

"Ta đoán mình phải kết luận cái đĩa đó một là đã cháy trong nhà Rooney, hai là cô gái đó đã lấy nó đi và vẫn chưa xem nó. Nếu cô ta xem, giờ ta đã ở trong tù rồi. Ta nghĩ đã đến lúc dọn sạch văn phòng của mình".

"Lại một đám cháy khác ư?" Milo Hỏi. "Tôi không nghĩ đó là ý hay. Ba vụ hỏa hoạn? Nhà Rooney, tòa nhà làm việc của hắn, và nơi đây? Thưa ông, ông không nghĩ cảnh sát có thể tìm thấy mối liên hệ nếu có tới ba vụ cháy ư?"

"Không, không có lửa ở đây. Ta phải vứt đi vài thứ. Ta có thể phá hủy hầu hết chúng, nhưng ta có một két an toàn từ một căn phòng nơi đã xảy ta một vụ tai nạn đáng tiếc. Chủ của nó đã rới từ cửa sổ tầng 20 xuống. Có một cái két đang mở ở ngay đấy, ta lại đang cần một cái, nên ta đã tận dụng hoàn cảnh đó. Không may, lúc đó ta không biết rằng chủ của nó đã khắc tên hắn lên đấy.

Ta phải tìm nơi nào đó để tống khứ nó đi".

"Người nào mà nâng nổi nó được?"

"Nó không giống cái trong văn phòng Rooney. Hai người là khiêng được nó. Hai người thật khỏe".

"Ông không lo nó có thể bị trộm sao?"

Sếp hắn chế giễu câu hỏi đó. "Ta có một tiếng tăm, một tiếng tăm tuyệt vời, nhờ có cậu, Milo. Kẻ nào lộn xộn với ta, ta sẽ cử cậu hay Charlie hay Stack theo chúng".

Milo biết ông Merriam có ý nói như một lời khen, nhưng gộp hắn với Charlie và Stack, hai tay mơ, là một sự xúc phạm.

"Ông nên thận trọng vụ Công viên Paraiso. Tôi đoán Charlie và Stack đã bảo với ông rồi". Milo nói mỉa.

Ông Merriam lắc đầu. "Công viên Paraiso là gì?"

Milo nghiên cứu nét mặt của ông chủ. Ông ta có vẻ bối rối. Có khi nào ông ta không biết về Công viên Paraiso và vụ bắn súng không?

Hắn đợi ông Merriam nói gì đó, nhưng ông ta cứ nhìn hắn như kiểu hắn bị điên. Milo đi tới kết luận phản ứng của ông ta là thật. Ông Merriam không biết gì về công viên. Có nghĩa là Charlie và Stack không kể với ông chủ là chúng đã theo Lyra tới đó rồi bắn cô. Nếu chúng đã giết cô thì cô không thể nói nơi cô cất sách và đĩa DVD, điều đó sẽ khiến ông chủ nổi khùng. Milo biết hắn có thể vạch tội bọn chúng bây giờ, nhưng hắn nghĩ đó không phải ý hay.

Nếu hắn tiết lộ Charlie và Stack đã vượt khiểm soát và bắn Lyra, ông Merriam sẽ biết hắn cũng ở công viên. Hắn biết giải thích vụ đó thế nào?

Giờ thì hắn đã khơi ra chủ đề Công viên Paraiso, hắn cũng có thể biến nó thành lợi thế. Hắn bảo ông Merriam nó đã thành một bãi rác thế nào. "Ông có thể sai Charlie và Stack chôn cái két … ở đâu đó".

Ông Merriam ngọ nguậy trong ghế và gõ mấy ngón tay có kích cỡ xúc xích của mình lên bàn.

"Hừm. Thành phố có tới dọn sạch chỗ đó không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!