Chương 15: (Vô Đề)

Sam và Lyra rời khỏi căn hộ, lái xe tới một căn nhà cách xa đó. Khi Sam bảo đảm họ không bị theo dõi, anh dừng ở cửa hàng tạp hóa để mua đồ. Lyra vào cùng anh, cô tiến lại gian bánh kẹo ngay lập tức. Cô mang theo một cái giỏ và chất đầy nó nào là quả hạch phủ sô cô la, thanh kẹo sô cô la, và sô cô la bạc hà.

"Cô định ăn nó cho cả ba bữa sáng, trưa, tối đấy à?"

"Chủ yếu là thế".

Cô đưa giỏ cho anh, lấy thêm một cái khác và cho vào giỏ sữa, nước ép, táo, và một hộp ngũ cốc có lợi cho sức khỏe. Cô không thể cưỡng lại việc lấy thêm một hộp bánh donut phủ sô cô la.

Khi ra tính tiền, cô thấy anh lấy thêm nước đóng chai và nước giải khát.

Cô đặt sữa, nước hoa quả và táo lên quầy để người bán hàng quét mã, rồi quay sang Sam. "Giờ anh vui rồi chứ?" cô hỏi.

"Tôi lúc nào cũng vui", anh nói với chất giọng quyến rũ của mình.

Anh xách mấy túi đồ của họ bằng một tay, tay còn lại đặt sau lưng cô, nhẹ nhàng đẩy cô lên trước. Tay anh chỉ nấn ná có vài giây nhưng cô thấy rùng mình chạy dọc sống lưng.

"Nhà an toàn cách đây bao xa?" Cô hỏi khi họ đi qua bãi đậu xe.

"Không xa", anh trả lời.

Nửa tiếng sau, Lyra hoàn toàn mất phương hướng. Anh hình như đang lái xe vòng quanh. Cô ngạc nhiên khi cuối cùng anh cũng tới một khu chung cư mới.

Những căn nhà hai tầng nằm hai phía con phố kéo dài đến cuối tầm mắt. Anh rẽ vào một căn trong số đó, lục ngăn chứa đồ lôi ra một cái điều khiển cửa ga ra, rồi nhấn nút.

Lyra nhìn quanh nói, "Chúng giống hệt nhau. Làm thế nào người ta tìm được nhà mình?"

"Có thể là họ đếm ga ra", anh nói. "Hoặc tôi cho là… chỉ là có lẽ… họ có thể nhìn vào địa chỉ".

"Vui nhỉ", cô nói lại.

Đó là một căn hộ hai tầng được trang bị nội thất. Mọi thứ

- tường, thảm, đồ đạc – đều là màu be.

Trong lúc Sam mang hành lý của họ lên tầng, Lyra mang túi đồ ăn vào bếp.

Cô mở tủ lạnh, ngạc nhiên khi thấy có người đã tích trữ đồ ăn vào đó rồi. Tủ bếp cũng đựng đầy lon súp, mì ống, và đủ loại nguyên liệu. Cô cho vào tủ túi đồ ăn, sau đó đi khám phá phần còn lại của ngôi nhà. Có hai phòng ngủ trên tầng, một phòng nằm ngay bên hành lang. Sam đã để đồ của cô vào phòng ngủ chính, nới có một cái giường cỡ lớn dễ thương.

Lyra đang kiểm tra đệm thì Sam xuất hiện ở cửa. "Thế này đã ổn cho cô chưa?"

"Rất tuyệt. Tôi có thể đi từ giường tới phòng tắm mà không vấp phải chân. Nhưng tôi nghĩ anh nên ngủ ở đây".

Anh dựa người vào khung cửa. "Thế sao? Cô nghĩ thĩ thế à?"

Không phải lời anh nói mà cách anh nói mới là điều ảnh hưởng đến cô. Đó là cách anh nhìn cô, nhìn như thể lần đầu tiên anh để ý tới cô.

"Đúng là tôi nghĩ thế".

Anh mỉm cười. "Có hay không có cô trên giường?" Vẻ hốt hoảng của cô khiến anh phá lên cười.

"Sao lại có phụ nữ đỏ mặt nhanh như thế? Mặt cô đỏ bừng lên rồi kìa".

"Giờ anh đang tán tỉnh tôi đấy hả?"

Anh nhún vai, cười gượng gạo.

"Anh là người đàn ông khó hiểu nhất đấy", cô nói.

"Thật tốt khi biết điều đó", anh cười to.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!