Chương 32: (Vô Đề)

Tô Tuyết Chí cho rằng Đinh Xuân Sơn lái xe đến Bộ tư lệnh, không ngờ lại đưa cô tới Hạ Công quán.

Nghĩ đi nghĩ lại thấy cũng phải.

Trời đã tối rồi, Hạ Hán Chử dù có là người cuồng công việc thì cũng không thể cả ngày ngâm trong văn phòng, anh cũng cần phải nghỉ ngơi.

Lão Hạ chạy ra mở cửa, Tô Tuyết Chí xuống xe, phát hiện đình viện có mấy chiếc ô tô sang trọng đỗ ở đó, tầng hai tối đen, nhưng toàn bộ tầng một thì sáng trưng, loáng thoáng có tiếng cười nói từ trong phòng bay ra.

Hạ Hán Chử có khách à?

Đinh Xuân Sơn gấp rút đưa mình đến đây, Tô Tuyết Chí còn cho là có việc rất quan trọng, cô đang tưởng tượng hình ảnh Hạ Hán Chử ngồi nghiêm chỉnh, nét mặt rất nghiêm túc. Thấy thế thì ngây người, nhìn sang Đinh Xuân Sơn. Anh ta lại tránh ánh mắt của cô, chỉ mời cô đi vào.

Tô Tuyết Chí vào phòng khách.

Trong phòng khách cũng không có ai, trêи bàn trà có bảy tám cốc trà đang uống dở dang, gạt tàn thuốc chất đầy đầu mẩu thuốc lá lộn xộn, tiếng cười nói, tiếng giày da đi lại dẫm lên sàn nhà gỗ phát ra âm thanh, tiếng cây vợt đập vào bóng bàn, tất cả âm thành vọng ra từ cánh cửa mở một nửa từ căn phòng cuối hành lang đối diện với phòng khách.

Đinh Xuân Sơn bảo cô chờ một lát, anh ta bước nhanh qua đó. Tô Tuyết Chí đành phải đứng chờ. Đúng lúc này Mai Hương từ bếp vội vã đi ra, thấy cô thì cười tươi:

– Tô thiếu gia tới ạ?

Tô Tuyết Chí gật đầu, nhìn thấy cô bé cuống quýt thu dọn bàn trà liền giúp một tay. Mai Hương hoảng sợ:

– Thiếu gia đứng làm gì cả, cẩn thận bẩn tay, để em tự làm.

Tô Tuyết Chí thấy thế cũng không làm cô bé khó xử nữa. Cô bé thu dọn cốc trà và tàn thuốc xong, vừa lau bàn vừa nói:

– Phu nhân của Tổng trưởng Vương hôm nay từ kinh thành về, nghe nói là chuẩn bị cho ngày sinh thần của Tổng trưởng Vương. Tiểu thư lúc chiều đã đi học về thì đã được Vương phu nhân đón đi ăn cơm rồi, giờ vẫn chưa về. Hạ tiên sinh thì có khách, hình như là mấy người Thị trưởng Chu. Vương công tử cũng tới nữa, vừa cơm nước xong, đều đang đánh bóng bàn trong phòng bóng bàn.

May là Hạ tiên sinh đặt cơm ở nhà hàng, không thì một mình em cũng không làm xuể…

Mai Hương kể lể, lau bàn trà xong, lại chạy vào bếp tiếp tục bận rộn.

Lúc nghe Mai Hương nói chuyện, Tô Tuyết Chí nhìn phía trước, qua cánh cửa hé mở một nửa, đúng lúc nhìn thấy Đinh Xuân Sơn tìm được Hạ Hán Chử.

Hạ Hán Chử không chơi bóng, ngồi trêи sô pha, có lẽ là ở nhà, lại là chủ nhà nên không ăn mặc chỉnh tề như ra ngoài, trêи người chỉ mặc chiếc áo sơmi màu xanh quân đội thường mặc bên trong bộ quân phục, cúc trêи cổ áo cũng được nới lỏng, vắt chân, tay kẹp điếu thuốc, quay sang nói chuyện với Thị trưởng Chu. Không biết Thị trưởng nói gì mà anh bật cười, Thị trưởng Chu cũng cười theo, rất có cảm giác nịnh nọt.

Đinh Xuân Sơn đi vào, cúi xuống nói nhỏ bên tai anh.

Tô Tuyết Chí đoán anh ta nói mình tới rồi.

Nét mặt Hạ Hán Chử không chút chuyển động, phất phất tay, tiếp tục trò chuyện với Thị trưởng.

Đinh Xuân Sơn từ bên trong đi ra, đóng cửa lại, thấy Tô thiếu gia còn đứng chờ ở phòng khách thì đi tới.

Lúc chạng vạng, anh ta không đón được người, trở về Bộ tư lệnh báo với sếp là mình đến chậm một bước, Tô thiếu gia đúng lúc lên xe của Phó Minh Thành đi mất rồi. Khi ấy, Tư lệnh tuy không trách anh ta làm việc không hiệu quả, nhưng từ vẻ mặt sếp cho thấy, với kết quả này, sếp không hề hài lòng chút nào.

Đinh Xuân Sơn tuy rằng tuổi còn trẻ, từ 15-16 tuổi đã bỏ văn theo võ, làm lính, lăn lộn chiến trường nhiều năm, từng được gặp nhiều quan chức cấp cao của quân đội. Hạ Hán Chử không giống quan chức quân đội cấp cao khác, động một chút là mắng chửi cấp dưới. Anh hiếm khi mất bình tĩnh, trong mắt thuộc hạ thân cận thì anh rất ôn hòa, thâm trầm, Thái Sơn có sập trước mặt cũng không đổi sắc. Ở trong mắt người ngoài, anh tài giỏi bản lĩnh, tàn nhẫn độc ác.

Thái độ như vậy, nghĩa là anh hẳn rất bất mãn.

Đinh Xuân Sơn rất hối hận, cho rằng cấp trêи có việc quan trọng bởi vì mình lại bị chậm trễ, lại nói mình sẽ đi đón người lần nữa.

Sếp anh ta khi ấy chẳng nói gì nhiều, chỉ dặn một câu, khi đón được người rồi thì đưa thẳng về nhà. Đinh Xuân Sơn không dám trì hoãn nữa, ra ngoài là vận dụng thủ hạ, nhanh chóng đã điều tra được hướng đi của chiếc xe kia, đuổi theo, cuối cùng ngay cổng bệnh viện Thanh Hòa đã chặn được Tô thiếu gia.

Giờ người là bị anh ta đón đi, nhưng lại gặp phải tình cảnh như này.

Đinh Xuân Sơn biết mục đích tối nay Thị trưởng Chu tới nhà là gì.

Tám chín mươi phần trăm là chuyện quy hoạch thị chính mấy ngày hôm trước.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!