Chương 51: (Vô Đề)

Tiểu nha hoàn vào cửa thông báo một tiếng: "Bẩm quận chúa, Tô tiểu thư tới ạ."

Từ khi xảy ra việc kia, Chiêu Vân quận chúa luôn rầu rĩ trốn trong phủ không ra ngoài, cũng chưa từng tìm Tô Uyển Ngưng nói chuyện.

Cảm tình của nàng ta và Tô Uyển Ngưng luôn rất sâu đậm, nay vừa nghe chị em tốt tới thì vội nói: "Mau, mời muội ấy vào."

Không lâu sau, thiếu nữ mặc váy vàng nhạt bước vào theo sự dẫn dắt của nha hoàn.

Tô Uyển Ngưng vừa thấy quận chúa thì cau mày, nói: "Quận chúa của muội ơi, tỷ làm sao vậy? Sao sắc mặt kém thế?"

Chiêu Vân thở dài, tiến lên kéo tay nàng ta, hỏi: "Muội đã nghe nói gì chưa?"

Tô Uyển Ngưng đáp: "Tỷ nói chuyện ban hôn à?"

Chiêu Vân gật đầu.

Tô Uyển Ngưng thở dài: "Không phải tỷ thích Tứ hoàng tử à? Sao bỗng nhiên lại…"

Chiêu Vân quận chúa không hề đề cập tới chuyện ngoài ý muốn của mình và Thái Tử, chỉ nói: "Sông có khúc người có lúc, Uyển Nhi à, ta có lỗi với muội.

Chỉ sợ."

Tô Uyển Ngưng lắc đầu, nói: "Quận chúa đừng nói thế.

Thân phận Uyển Ngưng thấp kém, dù Thái Tử thương xót thì cũng chỉ có thể làm thị thiếp của ngài ấy.

Ngày sau vẫn được làm tỷ muội với quận chúa đã là chuyện Uyển Nhi cầu còn không được rồi."

Chiêu Vân vô cùng cảm động, Tô Uyển Ngưng lại chuyển đề tài: "Chỉ là… Quận chúa của muội à, tỷ thật sự cứ như vậy mà khuất phục trước vận mệnh, cả đời chịu sự sắp đặt của Hoàng Thượng sao? Những gì tỷ yêu thích vẫn còn đang đợi tỷ mà."

Trong nháy mắt đó, Chiêu Vân quận chúa bỗng nhiên bị thuyết phục, nàng ta âm thầm sờ khăn tay trong lòng, quay đầu nhìn Tô Uyển Ngưng.

Nói không chừng chàng thật sự yêu ta thì sao?

Nếu không, tại sao chàng lại đánh rơi khăn tay bên cạnh ta?

Có phải chàng cố ý không? Có phải… chàng muốn ta đào hôn để tìm chàng?

Nhưng khi nàng ta nhìn vào mắt Tô Uyển Ngưng thì lập tức khôi phục thần trí.

Nếu chàng yêu ta thì sao lại có con với người khác?

Nếu chàng yêu ta thì đã xin hoàng thượng ban hôn ngay hôm ta về kinh rồi.

Nếu chàng yêu ta thì sẽ không thờ ơ khi Hoàng Thượng có ý ban hôn cho hoàng trưởng tử.

Chiêu Vân quận chúa lắc đầu, nói: "Quên đi.

Thái Tử ca ca đối đãi với ta dịu dàng lịch sự, ta tự biết bản thân hiện giờ đã không thể đòi hỏi như mong muốn được nữa.

Không chấp nhận số phận thì còn làm gì được đây?"

Chiêu Vân Quận chúa đã thất thân cho Thái Tử.

Danh tiết của con gái quan trọng thế nào, nàng ta hiểu rất rõ.

Tô Uyển Ngưng ở đối diện lại vô cùng kinh ngạc, nói với Chiêu Vân quận chúa: "Quận chúa, tỷ… thực sự từ bỏ ư?"

Chiêu Vân quận chúa đáp: "Không từ bỏ thì sao? Khiến Mân ca ca rơi vào hiểm cảnh kháng chỉ bất tuân ư? Vân Nhi không làm được."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!