Lục Hàm Chi thở phào nhẹ nhõm, tính ra thì cậu đã vượt qua ải đầu tiên.
Tuy chỉ diễn kịch, nhưng cậu thật lòng thấy cảm giác có mẹ rất hạnh phúc.
Kiếp trước, cha mẹ Lục Hàm Chi mất sớm nên cậu đã quen với cuộc sống tự lập, giờ đột nhiên có người che chở khiến cậu thấy không quen lắm.
Nhưng cậu vẫn chưa thể thả lỏng được. Cậu không biết Tô Uyển Ngưng có bàn tay vàng(*) gì, nếu để nhỏ đó tiếp tục ở nhà họ Lục, trong khi cậu không thể ở bên cạnh Lục phu nhân thì rất khó đảm bảo bà không bị nhỏ đó công kích tinh thần. Cậu phải nghĩ cách để Lục phu nhân tránh bị Tô Uyển Ngưng làm ảnh hưởng mới được.
(*)Bàn tay vàng: Tool hack
Đâu riêng Lục phu nhân, trước khi Lục Hàm Chi chết thì tất cả người nhà họ Lục đều đứng về phía Tô Uyển Ngưng. Thậm chí còn không chịu đi nhặt xác y, bọn họ thật sự hận y đến vậy sao? Nói không phải Tô Uyển Ngưng giở trò thì đánh chết cậu cũng không tin.
Ba ngày sau, quả nhiên chiếu chỉ tuyển Lương Thị của Đông Cung được đưa tới nhà họ Lục.
Loan Phượng chạy về, thở phì phì nói: "Tứ thiếu gia bên Đỗ di nương đã vào Bác Nhã Cư của Đông Cung, trở thành Lương Thị của Thái tử rồi. Ta thấy tiếc thay cho thiếu gia, vị trí Lương Thị này vốn phải là của thiếu gia mới đúng! Ai cũng biết Tam thiếu gia nhà họ Lục ở kinh thành đẹp nghiêng nước nghiêng thành, nếu không phải… thì sao lại tới lượt Tứ thiếu gia chứ?
Thiếu gia chưa thấy đâu, mặt Đỗ di nương đã song song với trời luôn rồi!"
Lục Hàm Chi mỉm cười: "Nếu không phải cái gì? Ngươi cảm thấy thiếu gia ta đây nên nghe lời khuyên của bọn họ, b*p ch*t A Thiền để đổi lấy cái danh trong sạch rồi vào Đông Cung, tận hưởng vinh hoa phú quý sao?"
Sắc mặt Loan Phượng hơi khó coi: "Ta… Ta không có ý đó, thiếu gia là người giàu tình cảm, sao có thể giết con ruột của mình được. Hơn nữa, A Thiền tiểu thiếu gia đáng yêu như vậy, ai cũng thích hết. Chẳng qua… chẳng qua thật sự quá đáng tiếc! Rõ ràng thiếu gia mới là người có khả năng vào Đông Cung nhất!"
Lục Hàm Chi xua tay nói: "Không có gì đáng tiếc cả. Trong phúc có họa, trong họa được phúc. Chưa chắc vào Đông Cung đã là chuyện tốt lành gì đâu."
Loan Phượng nghe không hiểu ý Lục Hàm Chi, nàng chỉ biết nếu thiếu gia đã lựa chọn giữ con, vậy những ngày tháng tốt đẹp của cậu cũng sẽ kết thúc.
Kể cả Lục phu nhân nắm quyền to thế nào đi nữa, chắc chắn nhà họ Lục sẽ không chấp nhận một lang quân đã sinh con ở trong nhà mình. Nghe nói cụ bà Lục cố ý đưa cậu tới thôn trang để ở, nói dễ nghe là đi quản lý ruộng đất bên đó, nói khó nghe thì là đi đày.
Tam thiếu gia từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, sao mà chịu khổ như thế được?
Hai ngày nay, nhà họ Lục bận rộn với hôn sự của tứ thiếu gia Lục Hạo Chi nên không rảnh quan tâm Lục Hàm Chi. Chuyện Lương Thị của Thái tử là người nhà họ Lục đã được truyền đi khắp phố lớn ngõ nhỏ chốn kinh thành. Mọi người vừa hóng hớt, vừa không khỏi nghi ngờ.
"Không phải lang quân xinh đẹp nhất nhà họ Lục là Lục Hàm Chi à? Sao người vào Đông Cung lại thành Lục Hạo Chi?"
"Ai mà biết được, mấy nhà giàu ấy mà, phần lớn toàn những chuyện khiến người ta không hiểu nổi."
"Cái này còn phải hỏi à? Nếu Lục Hàm Chi không bị làm sao thì còn lâu mới tới lượt con vợ lẽ như Lục Hạo Chi vào Đông Cung thay y. Con vợ cả và con vợ lẽ, sao mà giống nhau được?"
"Có ý gì? Lẽ nào Lục Hàm Chi…"
Đầu đường cuối ngõ của kinh thành đầy những lời đồn đãi, người ít ra ngoài như Lục Hàm Chi cũng không muốn biết làm gì.
Mấy ngày này cậu ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, tỉnh dậy thì chơi với bé A Thiền. Tuy nói A Thiền là con của nguyên thân, nhưng Lục Hàm Chi lại cực kỳ yêu thích đứa trẻ này. Trông bé rất thông minh, vừa nhìn đã thấy có số làm quý nhân(*).
(*)Quý nhân: cách gọi chung của những người xuất thân quyền quý
Kể mà nói thì bé cũng đúng là quý nhân thật. Cha của bé chính là bạo quân khét tiếng lừng lẫy trong sử sách đời sau mà.
Hắn có lối tư duy mà người thường không tài nào hiểu nổi. Vui buồn bất chợt, tính tình thất thường thì không nói, đã thế giết người đối với hắn chỉ là chuyện nhỏ, hở chút là giết cả nhà người ta là chuyện thường tình. Nghe nói hậu cung của hắn không dùng để cho mỹ nhân ở, mà chỉ dùng để cất giữ xương cốt của kẻ thù.
Lục Hàm Chi không biết nhiều về Vũ Văn Mân. Sở dĩ lúc đầu hắn ở lại nhà họ Lục là vì quan hệ giữa nhị ca Lục Húc Chi và Đại hoàng tử Vũ Văn Giác rất tốt. Mà mẹ của Đại hoàng tử lại nhận nuôi Tứ hoàng tử Vũ Văn Mân nên hai huynh đệ cũng vô cùng thân thiết.
Vậy nên Vũ Văn Giác đi tới đâu, cái đuôi nhỏ Vũ Văn Mân sẽ theo hắn đến đấy.
Khi Lục Húc Chi mời Vũ Văn Giác tới nhà ở một thời gian, hắn cũng dẫn theo Vũ Văn Mân.
Tình cờ thế nào mà đúng lúc Vũ Văn Mân say rượu thì gặp phải Lục Hàm Chi đang ph*t t*nh.
Tóm lại là một màn hài kịch đầy máu chó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!