Chương 47: (Vô Đề)

Nghe vậy, Nhung quý phi lập tức đứng lên, nói: "Có ý gì? Chuyện của Đại hoàng tử không phải đã xong rồi sao? Tại sao lại xảy ra chuyện như vậy?"

Nhĩ Nhã khó nén sự hoảng hốt, nói: "Đêm qua, Trình giám chính nhìn thấy dị tượng bảy ngôi sao chiếu lên mặt trăng, đây là dấu hiệu của sao đổi ngôi! Mà bảy ngôi sao này lại trùng hợp nằm trên quỹ đạo vận mệnh của Đại hoàng tử.

Nương nương, Đại hoàng tử của chúng ta thật sự có… mệnh cách đã phạm đại kỵ!"

Đột nhiên Nhung phi bình tĩnh lại, bà hỏi: "Ngươi vừa nói, Trình giám chính là người báo chuyện này?"

Nhĩ Nhã đáp: "Đúng là Trình giám chính của Khâm Thiên Giám."

Nhung quý phi ngồi xuống toạ kỷ: "Ngươi xuất cung mời Tam thiếu gia của nhà họ Lục tới đây, nói là ta nhớ hoàng tôn, để nó dẫn hoàng tôn tiến cung thăm ta."

Nhĩ Nhã không biết vì sao Nhung quý phi lại gọi An Vương phi đến lúc này, nhưng biết bà từ xưa đến nay làm gì cũng luôn có lý riêng, nàng bèn đứng dậy nhận lệnh.

Khi thái giám trong cung tìm được Lục Hàm Chi, cậu còn đang sầu não vì nhiệm vụ thứ ba.

Quá khó, tui khổ quá mà, chỉ trong 10 ngày thì sao có thể kiếm được 20000 lượng?

Cậu chỉ có thể dùng tài nguyên đang có để nhanh chóng kiếm được 20000 lượng, còn không được đầu cơ trục lợi.

Mặc dù đầu cơ trục lợi có thể hoàn thành nhiệm vụ, nhưng sẽ gây họa về sau.

Dù sao giá trị thu nhập sau này sẽ càng ngày càng cao, nếu nền tảng không vững, nhiệm vụ đằng sau cũng không dễ làm.

Mà mấy ngày nay Vũ Văn Mân cũng có chuyện quan trọng về việc soán ngôi muốn thảo luận với cậu, chuyện của nhị ca và nhị tẩu cũng khiến cậu lo lắng.

Cốt truyện đã nhiều mà còn phải làm nhiệm vụ, nghĩ đến đây, Lục Hàm Chi càng thấy khó khăn.

Nghe nói nhị ca và Vũ Văn Mân tìm Trình Tư Hàn ở Khâm Thiên Giám hỗ trợ, thuật chiêm tinh của Trình Tư Hàn được hoàng đế hết sức tín nhiệm.

Chuyện liên quan đến Khâm Thiên Giám, Lục Hàm Chi cũng biết.

Đó là nơi người cổ đại dự đoán thiên tượng, nhưng Lục Hàm Chi chỉ có ấn tượng rập khuôn là nơi đây có một đống thầy phong thủy.

Bọn họ quan sát thời tiết, chiêm tinh, biết cả phong thủy.

Ngay cả quan viên cũng có không ít người tinh thông phong thuỷ.

Trong đó Trình Tư Hàn là tinh anh tiêu biểu của bộ môn phong thuỷ này.

Mùng một đầu năm, hắn đều dựa đoán điềm lành, điềm dữ cho Đại Chiêu, cầu một năm mưa thuận gió hoà cho đất nước.

Sự mê tín và khoa học của người xưa lại thần kỳ kết hợp vào một bộ môn, chính là Khâm Thiên Giám.

Lúc cậu đang đổ mồ hôi hột cho nhị ca và nhị tẩu, Hoà Minh lại thông báo thái giám trong cung tới, nói là truyền cậu vào cung.

Lục Hàm Chi lập tức mở tủ quần áo tìm bộ đồ hoa lệ nhất.

Mặc dù hiện tại cậu đã được ban hôn, nhưng vẫn chưa phải Vương phi, nên không có cát phục của Vương phi.

Cậu nghĩ một chút, lại chuẩn bị thêm chút quà cho Nhung phi.

Đơn giản là ít xà phòng và kem dưỡng da với ít đồ ăn vặt tự làm, chẳng biết vị mẹ chồng này có thích hay không, tóm lại có quà thì sẽ không bị trách.

Lục Hàm Chi lên xe, hỏi thái giám: "Vị công công này, không biết quý phi nương nương tìm ta có chuyện gì?"

Thái giám đáp: "Công tử, nương nương nhớ cháu trai, muốn ngài dẫn con đến thăm."

A Thiền mặc y phục thêu hình thụy thú và mây lành ngồi trong lòng Lục Hàm Chi, bé cầm thanh gỗ mài răng trong tay gặm gặm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!