Chương 2: Thiên phú ẩn tàng

Được đăng độc quyền tại:

—— ——

Thiên phú Thấp so với thiên phú Yếu Kém cao hơn một cấp bậc, nhưng cả một đời bất quá cũng chỉ có thể miễn cưỡng trở thành Võ Giả sơ kỳ mà thôi, nhưng nói chung, thiên phú Thấp tối thiểu còn có một tia hy vọng, một khi trở thành Võ Giả, coi như là Võ Giả sơ kỳ, cũng được coi như là một đại nhân vật, có thể áp đảo ở phía trên người bình thường.

Nhưng nếu nắm giữ thiên phú Yếu Kém thì lại khác, coi như tu luyện cả một đời cũng chỉ là võ đồ, đây là do thiên phú hạn chế.

"Nếu có thể cải biến thiên phú thì tốt biết mấy!" Diệp Thiên an ủi bản thân.

"Cốc cốc cốc!!!" Từng đợt thanh âm gõ cửa vang lên.

"Anh ơi, anh có ở bên trong hay không?" Giọng nói của một thiếu nữ trẻ tuổi truyền tới ở bên ngoài cửa phòng.

Diệp Thiên biết rõ, đây là em gái Diệp Vũ ở kiếp này của hắn, năm nay mới 13 tuổi. Diệp Thiên mở cửa phòng ra, liền nhìn thấy một thiếu nữ khả ái như là búp bê.

"Anh ơi, thiên phú của anh là như thế nào?" Diệp Vũ hiếu kỳ hỏi.

Thiên phú của mỗi người là bí mật, trừ phi là người thân nhất, những người khác nếu như hỏi thăm thì chính là khiêu khích, dù sao thì người nào cũng không muốn thiên phú của bản thân bị người khác biết rõ, ví dụ như một số người có thiên phú cao, một khi bị người khác biết thiên phú cụ thể, nói không chừng sẽ dẫn đến chuyện ám sát.

Ở cái thế giới này, sự tình dạng này không phải là chưa từng phát sinh qua. Cho nên, bất luận kẻ nào cũng đều không được hỏi thăm thiên phú của người khác.

Bất quá, Diệp Thiên tự nhiên sẽ không trách tội em gái của mình.

"Tiểu Vũ à, thiên phú của anh rất không tệ, trong tương lai tuyệt đối có thể trở thành Võ Giả vĩ đại!" Diệp Thiên chăm chú nhìn tiểu Vũ, mỉm cười, nhưng bên trong tiếng cười lại tràn đầy sự đắng chát.

Nhưng sau một khắc, con ngươi của hắn liền co rụt lại, bị chấn kinh! Chỉ thấy có một cái màn ảnh giả lập hiện bên trên võng mạc của hắn.

—— ——

Nhân loại: Diệp Vũ

Thiên phú tu luyện: Thấp

Thiên phú Hàn Băng: Sơ đẳng (chưa thức tỉnh)

—— ——

"Cái tình huống này là như thế nào?" Diệp Thiên có chút không hiểu ra sao, nhìn qua còn tưởng rằng là ảo giác, nhưng cuối cùng hắn lại có thể khẳng định, tất cả những thứ trước mắt cũng không phải là ảo giác.

Số liệu biểu hiện bên trên võng mạc là tồn tại chân thật, không phải là ảo giác.

"Ồ, cái này có lẽ là thiên phú ẩn tàng của mình!" Diệp Thiên trầm tư một chút, liền nghĩ ra nguyên nhân.

Diệp Vũ bây giờ chỉ mới có 13 tuổi, còn chưa đến tuổi tác tu luyện, nhưng thiên phú tu luyện từ một khắc ra đời liền xuất hiện, cho dù Diệp Vũ nắm giữ thiên phú tu luyện rất là bình thường, về phần thiên phú Hàn Băng, đây là một loại thiên phú nằm ngoài thiên phú tu luyện, mười phần hiếm thấy, vạn người không có được một, sau này nếu như có thể thức tỉnh tuyệt đối sẽ có thể nghiền ép đối thủ đồng giai, thậm chí có thể vượt cấp khiêu chiến.

"Sau khi trở thành Võ Giả, là có thể hấp thu nguyên khí, những thiên phú ẩn tàng khác mới có thể chậm rãi thức tỉnh, nhưng số người có thiên phú khác lại quá ít, không nghĩ đến em gái của mình dĩ nhiên lại nắm giữ thiên phú Hàn Băng hiếm thấy."

"Bất quá, thiên phú của mình chính là có thể nhìn thấy thiên phú của những người khác hay sao?" Diệp Thiên cảm giác được thiên phú của bản thân tuyệt đối sẽ không đơn giản như thế.

Rất nhanh, hắn tiến hành thí nghiệm một vài thứ, vào thời điểm hắn đụng vào người của em gái mình, liền phát hiện ra bên trong màn ảnh giả lập liền xuất một chữ "sao chép" ở phía sau thiên phú tu luyện của tiểu Vũ.

Nói một cách khác, hắn có thể sao chép thiên phú của em gái mình. Bất quá bởi vì thiên phú Hàn Băng chưa thức tỉnh, cho nên Diệp Thiên sẽ không có cách nào sao chép.

"Có muốn sao chép hay không?" Đối mặt với cái lựa chọn này, Diệp Thiên tự nhiên không muốn.

Thiên phú Thấp mặc dù mạnh hơn rất nhiều so với thiên phú Yếu Kém, nhưng cũng là rác rưởi a, coi như sao chép cũng không có tác dụng gì. Đuổi em gái ra khỏi phòng, Diệp Thiên ngồi ngây ngốc ở trong phòng kiểm tra loại thiên phú này của mình.

"Ta có thể nhìn thấy thiên phú của em gái, hẳn là cũng có thể nhìn thấy thiên phú của bản thân a?" Diệp Thiên suy tư.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!