Mạc Thiếu Bắc không để ý đến sự bàn luận của những người khác, dùng ánh mắt một mực nhìn chằm chằm vào cửa vào.
"Hừ, ta cũng không tin ngươi sẽ nguyện ý từ bỏ hạng nhất, một khi để cho ta biết thân phận của ngươi, ngươi liền chờ chết đi!" Trong ánh mắt Mạc Thiếu Bắc lộ ra hung quang, nghĩ thầm.
Vào thời điểm sắp kết thúc thí luyện, có một thiếu niên từ khu thí luyện đi ra, trên người cõng một cái bọc lớn cùng với một cái bọc nhỏ.
Thiếu niên đó chính là Diệp Thiên.
"Lão sư, đây là thu hoạch của ta, mời tính một chút a!" Diệp Thiên đưa cái bọc lớn và cái bọc nhỏ cho lão sư tính toán điểm tích lũy, cười nói.
Lão sư mở túi ra, cẩn thận tính toán một hồi, rồi nói: "Hết thảy là 163 điểm tích luỹ!"
163 điểm tích luỹ cũng không tính là ít, kém một chút là có thể xếp vào Top 10.
"Lão sư, trong tay của ta còn có một phần vật liệu!" Diệp Thiên lấy ra đôi mắt hung thú Ban Xà.
Vào thời điểm đôi mắt hung thú Ban Xà vừa xuất hiện, khí tức hung thú nhàn nhạt từ bên trên đôi mắt phát ra.
"Đôi mắt hung thú Ban Xà, lại bị ngươi chiếm được!" Lão sư kinh ngạc nhìn Diệp Thiên, nói: "Phần vật liệu này có giá trị là 1000 điểm tích luỹ, tổng điểm của ngươi là 1163 điểm tích luỹ!"
Xoạt!!!! Từng đạo ánh mắt lạnh buốt hướng về phía Diệp Thiên.
"Ngươi là ai, cũng dám cướp đoạt đôi mắt hung thú Ban Xà của chúng ta?" Mạc Thiếu Bắc lạnh lùng chất vấn.
Một tiểu đệ của Mạc Thiếu Bắc xích lại gần nhỏ giọng nói: "Lão đại, hắn dường như là học viên của Học viện thứ năm!"
Học viện thứ năm? Mạc Thiếu Bắc nghe xong, càng thêm căm tức.
Học viên của Học viện thứ năm ở trong mắt của hắn bất quá chỉ là cặn bã mà thôi, cũng dám cướp đi đôi mắt hung thú Ban Xà cùng với Máu hung thú ở trong tay của hắn, chuyện này khác gì đánh thẳng vào mặt hắn, hay là đánh thẳng vào mặt của Học viện đệ nhất a!
Tuy nói rằng lấy thân phận của hắn cũng không nhất định cần phải thu được Máu hung thú trung cấp, dù sao hắn tùy thời đều có thể bước vào cấp độ Võ Giả, đến thời điểm ở gia tộc đạt được địa vị cao hơn, hắn sẽ có rất nhiều phương pháp để thu hoạch Máu hung thú. Nhưng mặt mũi mất đi, đây là chuyện hắn không thể chịu đựng.
"Cướp đoạt đôi mắt hung thú Ban Xà của các ngươi? Thật sự là khôi hài! Hung thú trong khu thí luyện là do nhà các ngươi nuôi dưỡng hay sao, ta thấy được tự nhiên có thể săn giết, ta săn giết được tự nhiên là của ta." Diệp Thiên trào phúng.
Hắn cũng không sợ đắc tội Mạc Thiếu Bắc, chỉ cần thu được Máu hung thú trung cấp, lấy thiên phú của hắn tuyệt đối có thể ở trong một thời gian ngắn tấn thăng đến cấp độ Võ Giả, hơn nữa hắn còn có thể không ngừng sao chép thiên phú, thành tựu của hắn trong tương lai hoàn toàn không phải là Mạc Thiếu Bắc có thể so sánh.
Huống hồ ở căn cứ Lâm Hải, Mạc Thiếu Bắc nhiều lắm chỉ có thể gây ra một chút phiền toái nho nhỏ cho hắn mà thôi, nhưng nếu Mạc Thiếu Bắc dám quá phận mà nói, hắn sẽ cho Mạc Thiếu Bắc biết cái gì gọi là hối hận.
Mạc Thiếu Bắc cũng biết rõ là nhiều lời cũng vô ích, hung ác trợn mắt nhìn Diệp Thiên một cái, ném ra một câu: "Tiểu tử được lắm, ngươi cứ chờ đó!"
Những người khác cũng tỏ ra vẻ khó chịu nhìn Diệp Thiên, nhưng lại không nói gì, bởi vì bọn hắn biết rõ Mạc Thiếu Bắc sẽ đối phó với Diệp Thiên, bọn hắn chỉ cần tĩnh tĩnh chờ đợi là được.
Thí luyện kết thúc, Diệp Thiên toại nguyện chiếm được ba phần Máu hung thú trung cấp cùng với 10 vạn đồng tiền.....
Lúc này đã là ngày thứ ba sau khi kết thúc thí luyện, trong ba ngày này, Diệp Thiên cũng không phục dụng Máu hung thú trung cấp, mà tiến hành củng cố căn cơ, triệt để đem Máu hung thú cấp thấp còn sót lại trong thể nội luyện hóa hết, thực lực của hắn cũng được tăng cường trên diện rộng.
Căn cứ theo đo lường tính toán, lực lượng bây giờ của Diệp Thiên đã có ước chừng 420 cân, bằng vào dạng lực lượng này đã được tính là võ đồ trung đẳng.
Nhưng mà như thế này còn xa xa không đủ!
"Không biết Máu hung thú trung cấp sẽ tăng tốc độ tu luyện lên bao nhiêu lần?" Diệp Thiên nhìn Máu hung thú trung cấp bên trong cái bình chứa, thì thào tự hỏi.
Hắn không dùng một ngụm uống hết phần Máu hung thú trung cấp này, mà chỉ uống một hớp nhỏ.
Oanh!!!! Máu hung thú trung cấp ẩn chứa lực lượng vô cùng cuồng bạo, so với Máu hung thú cấp thấp càng đáng sợ hơn, nhưng chỗ tốt cũng hơn xa so với Máu hung thú cấp thấp.
Diệp Thiên nhẫn nhịn cỗ đau nhức kịch liệt, thi triển một lần lại một lần Luyện Thể Quyết, trong đầu óc đã hoàn toàn mất đi khái niệm thời gian, thân thể giống như là thi triển Luyện Thể Quyết theo bản năng.
Qua một lúc lâu ——Diệp Thiên rốt cục cũng cảm giác được năng lượng Máu hung thú trung cấp đã tiêu hao hết không sai biệt lắm, lúc này mới chậm rãi ngừng lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!