Chương 46: Lực Tay Của Người Độc Thân Ba Mươi Năm

- Cho dù tôi thực sự có một chân với Tần Huyên, cũng không thể bởi vì một chút chuyện nhỏ này mà đi tìm cô ấy, nam tử hán đại trượng phu, tôn nghiêm ở đâu? Huống chi tôi và Tần Huyên thực sự không có gì.

Hàn Sâm dở khóc dở cười nói ra.

- Trong Cương Giáp Tí Hộ Sở, cũng chỉ có Tần đoàn trưởng mới nói được tổ trưởng Dương, trừ phi có cô ấy xuất mã, nếu không ngày mai chúng ta nhất định không đi được.

Tô Tiểu Kiều lôi kéo Hàn Sâm, con mắt xoay một vòng:

- Tôi nói này huynh đệ, mặt mũi tôn nghiêm cái gì đó đáng giá mấy đồng?

Sinh vật thần huyết mới là chân ái, cậu phải thực sự có gì đó với Tần đoàn trưởng, có chiêu gì nên dùng là phải dùng, tôi nói với cậu này, dập đầu nhận lỗi quỳ bàn phím đều không phải chuyện gì to tát, dù là cúc cung tận tụy cũng phải van xin cô ấy để chúng ta đi.

Huynh đệ, lấy đại cục làm trọng đi mà.

Hàn Sâm giận dữ nói:

- Đáng tiếc tôi và Tần đoàn trưởng thực sự không có gì.

- Vậy thì thật sự xong rồi, người ta đi săn sinh vật thần huyết, chúng ta chỉ có thể ở lại nơi trú quân bắn tên thôi.

Tô Tiểu Kiều ủ rũ cúi đầu nói ra.

- Cậu cũng không cần ủ rũ như vậy, tuy tôi và Tần đoàn trưởng đúng là không có quan hệ gì, nhưng ngày mai muốn đi cũng không khó.

Hàn Sâm cười nói.

- Cậu có chiêu gì? Tô Tiểu Kiều lập tức dấy lên hi vọng, mở to mắt nhìn Hàn Sâm.

- Hôm nay nhanh chóng bắn hết số tên này là được.

Hàn Sâm chỉ vào cái mấy bó tên lớn kia nói ra.

Tô Tiểu Kiều lập tức như quả cầu da bị xì hơi, vô lực nói:

- Huynh đệ, mỗi người một nghìn mũi tên, còn phải đứng cách 150 mét bắn, không trúng bia ngắm sẽ không tính là, đừng bảo hôm nay, ngày mai cũng không thể, không mất 3~5 ngày khẳng định không bắn hết.

- Vậy thì chưa chắc.

Hàn Sâm thử thử cung luyện tập, cung 7.

0 luyện tập nhẹ hơn Tận Thế Chi Hồn không ít, tuy Tận Thế Chi Hồn cũng chỉ cần lực lượng 7.

0 là có thể kéo cung ra, nhưng lực lượng 7.

0 chỉ mới miễn cưỡng có thể kéo Tận Thế Chi Hồn, lực lượng 7.

0 dùng cung 7.

0 luyện tập bắn liên tiếp, cường độ đương nhiên sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Rút một mũi tên luyện tập để lên dây cung, kéo cung trực tiếp bắn về phía bia ngắm, lập tức xẹt qua khoảng cách150 mét, trực tiếp trúng hồng tâm.

Hàn Sâm cũng không ngừng lại, một mũi tiếp một mũi bắn ra, tuy không phải đều trúng hồng tâm, nhưng mỗi mũi tên đều trúng bia ngắm.

Lúc đầu Tô Tiểu Kiều còn âm thầm lắc đầu, nghĩ thầm bắn như vậy làm sao có thể bắn xong, Nhưng không bao lâu sau, Hàn Sâm đã liên tiếp bắn ba bốn mươi tên, hơn nữa hoàn toàn không có dấu hiệu ngừng lại, nhìn có vẻ rất nhẹ nhàng, trên trán ngay cả một giọt mồ hôi cũng không có.

- Huynh đệ được đấy, cung 7.

0 bắn liên tiếp bốn mươi phát, cậu thật giỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!