Chương 15: Bán Thịt

Sau khi Hàn Sâm về tới nhà liền tiếp tục tu luyện Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật, thuận tiện dưỡng thương, cách mỗi hai ngày mới tiến vào thế giới Tí Hộ Sở một lần, nhìn xem con Đồng Nha Thú kia đã tiến hóa thành cấp biến dị hay chưa.

Mãi cho đến nửa tháng sau, toàn thân con Đồng Nha Thú kia mới hoàn toàn biến thành màu vàng xanh nhạt, từ xa nhìn lại giống như là một tác phẩm điêu khắc bằng thanh đồng.

Chỉ là vẫn có chút không giống với Đồng Nha Thú biến dị mà Hàn Sâm đã gặp, Hàn Sâm từng thấy Đồng Nha Thú biến dị mà gười khác săn được, hình thể ít nhất cũng lớn gấp hai lần so với Đồng Nha Thú thông thường.

Thế nhưng con Đồng Nha Thú biến dị nhân tạo này không khác Đồng Nha Thú bình thường là bao, thoạt nhìn khí lực cũng được gia tăng, kém hơn Đồng Nha Thú biến dị chân chính rất nhiều.

Hàn Sâm lấy dao găm hợp kim ra chém lên trên cổ Đồng Nha Thú biến dị, Đồng Nha Thú biến dị không có việc gì, trên bề mặt dao găm lại xuất hiện một lỗ hổng.

- Xem ra vẫn có điểm khác với Đồng Nha Thú bình thường.

Hàn Sâm biến thân thành Huyết Tinh Đồ Lục Giả, dùng sức vặn gãy cổ Đồng Nha Thú.

- Săn giết sinh vật biến dị Đồng Nha Thú, không đạt được thú hồn, ăn thịt có thể đạt được từ 0 đến 10 điểm gen biến dị.

Âm thanh vang lên trong đầu khiến cho Hàn Sâm vui mừng quá đỗi, tuy có điểm khác với Đồng Nha Thú biến dị hoang dã, thế nhưng chỉ cần là sinh vật biến dị thì không thành vấn đề gì.

Bây giờ điều khiến Hàn Sâm cảm thấy phiền toái chính là phải bán con Đồng Nha Thú biến dị này như thế nào, hiện tại hắn rất cần tiền, nếu không giữ lại ăn cải thiện gen biến dị cũng không tồi.

- Mọi người ở Cương Giáp Tí Hộ Sở đều đang tìm Kim Tệ, nếu như mình dùng thân phận Kim Tệ đi bán, thực sự quá nguy hiểm.

Nhưng nếu dùng thân phận thật đi bán cũng là một chuyện rất phiền phức.

Hàn Sâm suy nghĩ, cuối cùng vẫn quyết định dùng thân phận Kim Tệ đi bán.

Mấy ngày gần đây Tô Tiểu Kiều rất buồn bực, Tần Huyên bảo y đi tìm Kim Tệ, nhưng mà hiểu biết của y với Kim Tệ chỉ có nhiêu đó, biết tìm hắn ở đâu đây? Sáng sớm, Tô Tiểu Kiều lộ ra vẻ đau khổ đi ra ngoài, mới vừa đi một bước đã bị vấp phải thứ gì đó, y lập tức ngã sấp mặt.

- CMN, ai thất đức như vậy, để một tảng đá ở trước cửa phòng tao, đừng để tao biết là ai làm, nếu không mày chết chắc! Tâm tình của Tô Tiểu Kiều vốn đã rất buồn bực, hiện tại càng muốn chửi người, nhưng sau khi cẩn thận nhìn lại, y lại phát hiện bên dưới tảng đá có để một vật gì đó.

Tô Tiểu Kiều liền vội vàng đi tới nhìn, phía dưới có một tờ giấy và một cái bao, trên giấy có viết vài chữ.

- Năm vạn tệ đã thanh toán xong, nếu muốn nữa, ngày mai mang tiền đến Lạc Phong Cốc, chỉ lấy tiền mặt.

Tô Tiểu Kiều lập tức kích động, tờ giấy kia mặc dù không kí tên, nhưng mà góc dưới bên trái lại vẽ một hình ảnh đồng tiền lỗ vuông, không cần nói Tô Tiểu Kiều cũng đoán được là ai.

- Tệ ca! Trong lòng Tô Tiểu Kiều kích động, nhưng mà lần này không dám kêu to, y nhìn trái nhìn phải thấy không có ai liền vội vàng nhặt cái bao nhỏ lên, nhét tờ giấy vào ngực rồi chạy như bay về phòng.

Đóng cửa lại, Tô Tiểu Kiều thận trọng mở bao vải ra, chỉ thấy bên trong có chứa một khối thịt khô dài mảnh, cũng không có bao nhiêu, chỉ có hai ba miếng mà thôi.

Tô Tiểu Kiều cắn răng nhét thịt khô vào trong miệng nhai, nhai mấy lần liền nuốt vào trong bụng.

- Ăn thịt Đồng Nha Thú biến dị, đạt được 1 điểm gen biến dị.

Âm thanh vang lên trong đầu lại khiến cho Tô Tiểu Kiều vừa mừng vừa sợ:

- Thịt Đồng Nha Thú biến dị? Tệ ca săn được Đồng Nha Thú biến dị?

Hắn bảo mình mang tiền tới Lạc Phong Cốc, chẳng lẽ hắn còn rất nhiều thịt Đồng Nha Thú muốn bán cho mìnhTô Tiểu Kiều nghĩ tới đây càng thêm hưng phấn, thầm nghĩ lần này gặp may rồi, không chỉ có thể bàn giao chuyện của Tần Huyên, còn có thể mua được thịt biến dị từ chỗ Kim Tệ, quả thực là một công đôi việc.

Mới rạng sáng ngày hôm sau, Tô Tiểu Kiều đã lên đường đi đến Lạc Phong Cốc, sau khi đến Lạc Phong Cốc, đợi cả buổi nhưng vẫn không nhìn thấy Hàn Sâm tới.

Một mực đợi từ sáng sớm lúc mặt trời còn chưa nhô, đến lúc mặt trời treo ở giữa đỉnh đầu, đừng nói là Kim Tệ, ngay cả một con dị sinh vật cũng không thấy đâu.

- CMN, không phải là lừa mình chứ.

Trong lòng Tô Tiểu Kiều buồn bực, đang muốn rời đi, lại nghe thấy tiếng nói truyền từ bên cạnh đến:

- Có mang tiền đến không? Tô Tiểu Kiều hết hồn, vội vàng quay đầu nhìn sang, lập tức nhìn thấy Kim Tệ mặc bộ giáp vàng đang từ trong bụi cỏ đi ra.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!