Edit + Beta: meomeoemlameo.
Người phục vụ đưa dầu thơm tới kịp thời cứu vớt Hứa Trích Tinh đang hít thở
không thông. Cô vội vàng lí nhí cảm ơn, cầm chai dầu gập hẳn người
xuống, cả người đều lọt thỏm dưới chân bàn.
Trốn đi trốn đi, anh không thấy em anh không thấy em.
Sầm Phong:…………
Đợi hồi lâu, cô vẫn còn rúc phía dưới xoa dầu thơm, chỉ để cái đỉnh đầu xù
xù cọ tới cọ lui trước tầm mắt anh, Sầm Phong day day ấn đường, vừa bất
đắc dĩ vừa buồn cười: "Ngồi lên đi."
Cái
đầu nhỏ kia khựng lại, chậm rãi hướng lên trên, không tình nguyện mà
ngồi dậy, rũ mắt không dám nhìn anh. Hàng mi dài rung động che đi đôi
mắt lấp lánh, khuôn mặt nhỏ nhất thời buồn khổ.
Sầm Phong đẩy ly soda chanh về phía cô, khẽ hỏi: "Khá hơn chút nào chưa?"
Hứa Trích Tinh vội vàng gật đầu: "Dạ dạ, không ngứa chút nào nữa luôn!" Cô
lập cập nói sang chuyện khác: "Anh ơi, dạo này anh có khỏe không? Huấn
luyện có mệt không ạ?"
Sầm Phong nói: "Không mệt."
Tầm mắt cô quét vài vòng trên mặt anh, phát hiện cũng không gầy hơn lần gặp trước, vừa lòng gật gật đầu, trong mắt lấp lánh ánh sáng tình mẫu tử:
"Vậy là tốt rồi."
Sầm Phong:…………
Người phục vụ rất nhanh bắt đầu đem đồ ăn lên.
Anh không biết khẩu vị của cô nên chọn các món thanh đạm rồi cay nóng mỗi
thứ một phần, chay mặn phối hợp, còn có canh và đồ ngọt.
Hứa Trích Tinh nhìn từng món ăn được bưng lên, đôi mắt chớp chớp, lên một
phần lại đẩy đến gần Sầm Phong hơn một chút, cứ lên một món lại kêu anh: "Anh ơi, ăn đi ạ, mau ăn đi anh!"
Sầm
Phong không mặn mà gì với chuyện ăn uống, chỉ cần chắc bụng là xong,
nhưng thấy đôi mắt chờ mong của cô, vẫn nghe lời gật đầu, gắp từng món
nếm thử.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!