Edit + Beta: meomeoemlameo.
Lúc Hứa Duyên tới hiệu sách đón Hứa Trích Tinh, cô đã mua xong sách, ngồi ở trên ghế dài bên ngoài hiệu sách ngây ngô cười. Đến gần nhìn kỹ thì
thấy cô nhìn chằm chằm một con chó robot quỷ dị đang lắc lắc người mà
cười ngây ngô.
Dù sao nhìn qua trông cô cũng không được thông minh lắm.
Thấy Hứa Duyên lại đây, cô vui vẻ mà chào anh, nâng chú cún máy như một khoe một vật vô cùng quý giá: "Anh, anh nhìn cún con này này, có phải siêu
kute siêu đáng yêu hông?!"
Hứa Duyên: "…………"
Chẳng những không thông minh mà có vẻ thẩm mỹ cũng không tốt lắm.
Trên đường trở về, suốt quãng đường cô chỉ chơi với chú cún robot kia, vui
vẻ đến mức trong mắt đều nở hoa, khác hẳn với dáng vẻ rầu rĩ không vui
trước đây.
Hứa Duyên tuy rằng không hiểu
cái con chó vừa xấu vừa kì quái kia có chỗ nào hấp dẫn cô, nhưng thấy cô cả người lại khôi phục sức sống, trong lòng vẫn thở dài nhẹ nhõm một
hơi, ánh mắt nhìn con cún kia cũng không đến nỗi ghét bỏ thế nữa.
Kết quả đến lúc đi xuống xe, Hứa Trích Tinh hưng phấn hỏi anh: "Anh, anh
nói xem em nên đặt tên bé thế nào mới hay? Gọi là Ngoan Ngoan được
hông?"
Hứa Duyên: "?"
Hello, vụ gì đây?
Sáng sớm hôm sau Hứa Duyên liền đưa cô và chú cún của cô lên máy bay về thành phố S.
Lúc cầm giải thưởng lớn trở về, Ông Hứa Bà Hứa cùng xin nghỉ tới sân bay
đón cô, vừa gặp nhau đã thấy một đống tua rua và bảng khen, bà Hứa ăn
mặc vô cùng tươi tắn, lên xe liền hỏi: "Con muốn ăn ở đâu? Trưa nay nhà
mình đi ăn mừng đi."
Hứa Trích Tinh ngẫm
nghĩ, nói tên tiệm ăn cao cấp ngày xưa cô rất thích ăn, cả nhà mặt mày
phấn khởi đi ăn, lúc dùng bữa còn mở champagne, ăn bánh kem chúc mừng.
Đang ăn rất vui vẻ, người phục vụ dẫn một gia đình vào theo lối đi nhỏ lịch sự tao nhã, hóa ra lại là nhà Tống Nhã Nam.
Kẻ thù hoặc là không gặp bao giờ, đã gặp thì ăn một bữa cơm cũng gặp được. Nhưng thôi cũng không không có gì lạ, nhà hàng này làm những món rất
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!