Chương 168: Đây là khúc dạo đầu chuẩn bị kết hôn đúng không?

Edit + Beta: meomeoemlameo.

Căn nhà là do Ngô Chí Vân tự mình đi tìm, dựa theo yêu cầu của Sầm Phong

chạy hết toàn bộ thành phố B, cuối cùng tìm được một căn biệt thự đơn

thỏa mãn toàn bộ yêu cầu. Giá hơi đắt một chút, năm trước đã bàn chuyện

bất động sản, khu này cũng sầm uất nhiều người giàu. Sầm Phong đi xem

qua một lần, không do dự gì gật đầu ngay.

Trong khoảng thời gian từ đó tới nay anh đã lục tục lấp đầy căn nhà mới,

phong cách đều bố trí dựa theo sở thích của Hứa Trích Tinh. Hai ngày

trước anh đã dọn đồ đạc của mình vào, đến tủ lạnh cũng chứa đầy trái cây rau dưa mà cô thích.

Hứa Trích Tinh ngơ ngác nhìn anh hồi lâu, mới phản ứng lại được ý anh.

Trái tim cô đập bùm bùm, cảm xúc bất an thường trực được cái từ "nhà" này

xoa dịu không ít, nhìn ngắm xung quanh, thì thầm hỏi: "Bây giờ luôn ạ?"

Sầm Phong gật gật đầu, "Bây giờ đóng gói đi, tối nay công ty chuyển nhà sẽ tới."

Tuy rằng cô đã ở đây rất nhiều năm, nhưng đồ nội thất không phải là của cô, ngoại trừ một ít đồ dùng sinh hoạt cần thiết, quần áo, và trang sức thì những món khác không cần mang theo.

Vưu Đào nhanh chóng mang tới không ít thùng carton.

Hai người bắt đầu dọn từ phòng ngủ trước.

Hứa Trích Tinh nhìn idol đang giúp mình gấp quần áo, đột nhiên có chút hưng phấn không nói nên lời, ngoan ngoãn hỏi: "Anh ơi, nhà mới của chúng

mình có đẹp không ạ?"

"Đẹp lắm, mái nhà

có vườn hoa, sân sau có bể bơi, còn có một phòng để quần áo rất lớn."

Anh ngắm nghía đống quần áo của cô, cười nói: "Chắc là để đủ tất cả đống này đấy."

Cô chớp chớp đôi mắt, "Vậy phòng ngủ của em…… của chúng mình có màu gì ạ?"

Sầm Phong nghiêng đầu suy nghĩ một chút: "Hơi giống phong cách hồi mình đi nghỉ ấy."

Hứa Trích Tinh siêu hưng phấn: "Em thích phong cách kia lắm! Vậy có rèm che dùng điều khiển từ xa không ạ? Buổi sáng em phải có ánh sáng mặt trời

để tự đánh thức mình!"

Sầm Phong cười: "Có, em thích gì đều có."

Cô nhịn không được nhào về phía anh. Sầm Phong ngồi xổm dưới đất, lung lay một chút mới tiếp được cô, nghe thấy cô gái nhỏ chôn trong cổ anh làm

nũng: "Anh ơi, em vui lắm."

Anh hôn lên gương mặt phiếm hồng của cô: "Anh cũng thế."

Thật hạnh phúc khi sở hữu một ngôi nhà với em.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!