Edit + Beta: meomeoemlameo.
Hôm sau lúc ăn cơm ở canteen vào giờ nghỉ trưa, Hứa Trích Tinh nhận được
tin nhắn của Hứa Duyên, nói ông Hứa quả nhiên gọi điện hỏi anh chuyện
nhà đất, anh cũng theo lời cô dặn sửa sang lại báo cáo đưa cho ông Hứa.
Mấy ngày sau đó ông Hứa không nhắc lại việc này, nhưng chiều nào cũng về
nhà ăn cơm đúng giờ, nhìn qua cũng không hề mặt ủ mày ê, ngược lại mặt
mày còn có chút khí phách hồng hào hăng hái.
Hứa Trích Tinh nhìn thấu nhưng không nói toạc ra, cô dạo này cũng rất bận,
mỗi ngày đều chạy ra sạp báo. Mấy đứa bạn đều đang u mê tạp chí thần
tượng với tiểu thuyết vườn trường, chỉ có cô ngày nhớ đêm mong cái quyển tạp chí kinh tế tài chính kia.
Rốt cuộc cũng đợi đến lúc tan học thứ 6.
Hứa Trích Tinh vui vẻ đến mức muốn bay lên, một đường chạy như điên về đến
nhà, đến cửa thì điều chỉnh sắc mặt, áp xuống vẻ mừng rỡ quá độ trên
mặt, thay bằng sự kinh ngạc.
Đẩy cửa vào
nhà, thẳng đến chỗ ông Hứa đang ngồi sô pha xem TV: "Trời ơi ba ơi! Ba
đoán thử coi nay con đi học qua sạp báo nhìn thấy cái gì!"
Ông Hứa cũng không quay đầu lại nói: "Anh đẹp trai nào trên bìa báo à?"
Hứa Trích Tinh: "Con là cái loại người nông cạn như thế sao!" Cô đẩy tạp
chí kinh tế tài chính qua, diễn cực kì nhập tâm: "Ba xem cái này đi,
công ty Chấn Lâm này không phải làm cái hạng mục Bác Hai kêu ba đầu tư
sao? Người ta viết là phá sản rồi nè! Đối tác ôm tiền bỏ trốn rồi, còn
giật tít trên trang bìa đó!"
Ông Hứa thần sắc chấn động, lập tức cầm lấy tạp chí lật xem. Hứa Trích Tinh ở bên
cạnh nhìn, thở vắn than dài: " Một cái công ty đang ngon lành thế mà bảo phá sản là phá sản liền, rõ ràng trước kia Bác Hai còn thề son sắt nói
đầu tư vào nó có thể kiếm rất nhiều tiền đấy."
Ông Hứa càng xem sắc mặt càng trầm, đã lên cả tạp chí kinh tế tài chính
rồi, có thể thấy được to chuyện đến mức nào, bây giờ liên tưởng lại tất
cả biểu hiện của Hứa Chí Văn hồi xưa, ông Hứa đập bàn trà giận dữ nhảy
dựng lên: "Bụng dạ khó lường!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!