Chương 51: Giang hồ ơi, xin cho chúng tôi nói lời cáo biệt!

Lầu 9779 (lâu chủ trả lời): Thật lâu không mò lên diễn đàn, còn có ai nhớ tôi không?

Nếu không ai nhớ ngày mai tôi liền hỏi lại một lần nữa.

—————————————–

Lầu 9783: Đương nhiên là nhớ! Đậu má, lâu chủ bọn mị chờ thím thật cực khổ nha! Hiện tại thím đã chịu cập nhật topic, có phải chuyện tình xa cách nghìn trùng của thím và phó bang chủ đã tu thành chính quả rồi hay khônggggggggg?

—————————————–

Lầu 9788: 

Lâu chủ lặn lâu như thế, có phải có thật nhiều thật nhiều xương chuẩn bị ném ra hơmmmmm?

—————————————–

Lầu 9846 (lâu chủ trả lời): Oán niệm của các thím sắp nhấn chìm tôi rồi đấy…

Kỳ thực tôi lặn lâu như vậy là vì chẳng có gì đặc biệt để thông báo cả, tôi và phó bang chủ vẫn hạnh phúc bên nhau, ngày nào cũng sống trong yêu đương ngọt lịm và năm tháng bình yên, ngay cả cãi nhau cũng chưa từng có.

Dù sao thì ưu điểm lớn nhất của tôi chính là tâm tư rộng lớn bao la, còn anh ấy lại đặc biệt nuông chiều tôi chứ, ha ha ha.

Được rồi, bắt đầu đi vào báo cáo một ít chi tiết quan trọng nhé.

Đầu tiên là, tình yêu cách trở núi sông của chúng tôi đã tu thành chính quả, một thời gian trước anh ấy được thuyên chuyển công tác tới chỗ tôi sau ba năm đóng đô ở khu vực phía Bắc.

Vừa nhận được quyết định điều động nhân sự, phó bang chủ liền gói ghém hành lý chuyển thẳng tới địa chỉ trường học của tôi. Trong lúc chờ anh ấy tới tiếp nhận công việc, tôi liền thuê một căn hộ ở gần công ty mới của anh.

Căn hộ bao gồm hai phòng ngủ một phòng khách, ánh sáng chan hòa, buổi trưa mặt trời có thể xuyên qua khung cửa sổ sát đất để chiếu thẳng vào phòng ngủ, ấm áp cực kỳ, tôi vừa liếc mắt một cái đã ưng.

Sau khi thanh toán tiền thuê nhà, chiều nào tôi cũng dành thời gian tới đây dọn dẹp, phân loại và sắp xếp đồ đạc của anh đâu ra đấy, đồng thời đi mua chút đồ gia dụng thông thường, kê thêm một cái tủ và một giá sách.

Tôi cải tạo một gian phòng thành phòng làm việc, mỗi lần tưởng tượng tới viễn cảnh anh ấy ngồi thiết kế còn tôi nằm đọc sách ở cạnh bên, tôi liền cảm thấy khí thế bừng bừng.

Nội thất trong phòng làm việc tôi cố gắng bố trí dựa theo những gì nhìn thấy khi gọi video với anh, phòng ngủ thì rất có  không khí của gia đình, chỉ thiếu mỗi một ông chồng đẹp trai lai láng đi ra đi vào nữa là đủ.

Ngày anh đặt chân tới nơi đây, tôi liền dẫn anh ấy đi xem nhà. Bởi vì muốn dành cho anh ấy một niềm vui bất ngờ, cho nên trước đó tôi vẫn bảo anh cứ ở nhà tôi một vài ngày tới khi tìm được phòng ốc, kết quả phó bang chủ thanh cao điềm tĩnh của tôi vừa nhìn thấy căn hộ nọ, đích thực sợ đến ngây người.

Tôi hắng giọng, đứng ở ngoài cửa, dùng giọng điệu nghiêm trang chững chạc của một nhân viên môi giới nhà đất nói: "Tiên sinh, ngài thấy thế nào, địa thế đẹp tiện đi làm, dưới lầu là siêu thị, đối diện có công viên, hai phòng nhỏ một phòng khách tiện nghi đầy đủ, đồ dùng sinh hoạt chẳng thiếu một cái gì, nội thất trong phòng làm việc là căn cứ vào thư phòng trước đây của ngài để bố trí, có phải cực kỳ có cảm giác về nhà hay không…

"Anh ấy không thể tin mà nhìn tôi, ánh mắt tựa hồ tỏa sáng. Tôi hất tóc một phen, bày ra bộ dáng siêu đẹp trai mà liếc mắt đưa tình với anh một cái, hỏi:"Thế nào, có phải rất thích hay không? Có phải yêu chết em rồi?

Có phải chỉ hận không thể vật em xuống đại chiến ba trăm hiệp không hả?

"Anh ấy lần lượt trả lời từng câu hỏi của tôi:"Phải. Phải. Phải.

"Tôi ngả người xuống ghế sa lông, tự cởi hai nút áo trên cùng:"Thế thì còn chờ gì nữa, người anh em, đến đây nào!

"Phần kế tiếp chính là không thể miêu tả được! —————————————– Lầu 9851: Trời ạ! Có phải mị nhìn nhầm không, lâu chủ thế nhưng đã biến thành dụ thụ! —————————————– Lầu 9857: Xem ra thời gian này phó bang chủ đã phải mất không ít công dạy dỗ, nhưng mà cái cách xưng hô"người anh em" thế quái nào vẫn không thay đổi vậy, mà thôi cũng chẳng sao, lâu dần cũng thành quen cmnr…

—————————————–

Lầu 9899 (lâu chủ trả lời):

Sau phân đoạn không thể miêu tả bằng lời, tôi nằm trên ghế sa lông thả lỏng toàn thân, vẻ mặt cực kỳ thỏa mãn mà ngẩn ngơ nhìn lên trần nhà.

Thế nhưng lúc ấy, phó bang chủ lại mặc quần áo chỉnh tề, lấy một cái hộp nhẫn ra khỏi va li hành lý, sau đó quỳ một gối xuống trước mặt tôi, mang theo vẻ mặt thần thần bí bí mỉm cười.

Tôi trợn mắt há hốc miệng mà ngồi dậy, đem quần ship còn vắt vẻo trên cổ chân mặc vào, lại cấp tốc chỉnh trang quần áo, vuốt tóc vuốt tai, lộ ra biểu tình đoan trang rụt rè đứng thẳng trước mặt anh ấy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!