Lầu 8270 (lâu chủ trả lời): Cảm giác tạm biệt thân phận xử nam rất tốt, lúc mới bắt đầu thì cũng đau nhưng sau đó thực cmn sướng.
Tôi phát hiện mình đặc biệt thích hợp để làm một bé gei, nằm dưới cũng không có chướng ngại tâm lý gì, thậm chí còn cảm thấy phi thường kích thích, chẳng lẽ tôi quả thực là một tiểu thụ trời sinh à!?
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, cái thốn của loại hoạt động này chính là không thể ăn cay trong hai ngày kế tiếp, bằng không sẽ nhức nhối đến mức chẳng thể diễn tả bằng lời, ầy ầy, ngoại trừ tiểu thụ ra chỉ sợ méo có ai thấu hiểu được đâu…
Chúng tôi ở lại khách sạn hưởng thụ những ngày cuối tuần, cơ bản chỉ có chịch chịch và chịch, vì thế cho nên có muốn báo cáo với các thím một chút tình hình cũng là lực bất tòng tâm, thôi thì các thím cứ tưởng tượng ra hai nam nhân vật chính trong phim xxx vậy.
Trong những ngày này, tôi sâu sắc phát hiện phó bang chủ là một tên cầm thú khoác một lớp da người rất rất dày, bình thường anh ấy đặc biệt ôn nhu, đặc biệt ga lăng lịch sự, lạnh lùng đến lãnh đạm với những người không quen, thế nhưng vừa mới lên giường đã hoàn toàn thay đổi.
Đêm đầu tiên anh còn kiềm chế, đến ngày thứ hai đã lập tức hiện nguyên hình rồi, đậu má, mấy cái lời nói thô tục phun ra từ miệng anh ấy khiến cho tôi nảy sinh xúc động chỉ muốn nhét ngay cả giẻ vào mồm anh!
Phó bang chủ lại còn bảo tôi gọi anh ấy là ba ba!
Hiển nhiên là tôi sống chết không chịu rồi!
Tôi:
"Em gọi không được, khủng khiếp quá đi."
Anh ấy:
"Chẳng phải bình thường em rất thích gọi thế à?"
Tôi:
"Anh cũng biết đấy là"bình thường
"còn gì nữa, bình thường và bây giờ làm sao có thể giống nhau?"
Anh ấy: Vậy gọichú.
Tôi: Gọichú
"độ nhục cũng quá cao, anh không thể bình thường một chút được à?"
Anh ấy: Thế thì gọianh hai
", anh lớn hơn em năm tuổi, vốn cũng có thể tính là anh mà."
Tôi: …
Anh ấy: Nóianh hai dùng sức chọt chết em.
Tôi nhanh trí nói: Gọingười anh emđi, cũng na ná nhưanh haivậy.
Anh ấy: …
Tôi hắng giọng một cái:
"Người anh em, mạnh hơn một tí nữa nào."
Sau đó anh ấy không nói thêm gì nữa, chuyên chú thể nghiệm cảm giác khi nhìn tôi khóc lóc cầu xin tha thứ…
Vì sợ được nổi tiếng cho nên tôi chỉ nói đến đây thôi.
Chiều chủ nhật anh ấy lại lên máy bay, lần tiễn đưa này biểu hiện của tôi tốt hơn lần trước rất nhiều, không khóc đến nổ bong bóng mũi nữa, trái lại còn cực kỳ kiên cường mạnh mẽ.
Chúng tôi hứa hẹn với nhau, nửa tháng sau anh ấy lại đến thăm tôi lần nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!