Chương 46: Tôi muốn có một cuộc sống tươi đẹp

Lầu 7276 (lâu chủ trả lời): Lại nói hôm nay phó bang chủ tắm lâu lắm rồi đấy, kỳ quái thật, mấy hôm trước anh ấy có lề mề như vậy đâu.

Thôi kệ, tranh thủ viết thêm chút chuyện xảy ra ngày hôm nay đi. Hôm nay tôi dẫn anh ấy đi thăm trường học của tôi. Trường đại học của tôi cũng nằm ngay trong thành phố tôi đang ở, chủ yếu vì tôi lười đi xa, bên cạnh đó còn để tiện chạy về nhà ăn cơm miễn phí… Bây giờ là kỳ nghỉ đông, song vẫn có rất nhiều sinh viên và giảng viên ở lại trường cho nên phần lớn các khu vực trong trường đều mở cửa.

Những người lưu lại đều tập trung dọn đến một ký túc xá riêng, vì thế khi tôi dẫn anh đi thăm ký túc xá của tôi thì cổng vào bị khóa, tôi chỉ có thể chỉ cửa sổ phòng mình cho anh đồng thời kể về chuyện cả bọn cùng phòng sẽ nhảy từ cửa sổ đó xuống để ra ngoài lên mạng chơi game sau khi ký túc bắt tắt đèn.

Tôi còn nhớ khi đó hai chúng tôi vẫn mang theo một thân trang bị rách nát mỗi ngày lăn qua lộn lại trong phó bản kìa… Kế tiếp, tôi dẫn anh ấy tới sân thể dục, khu vực giảng đường, trung tâm vận động và cả thư viện nữa. Đã rất lâu tôi không đi mượn sách, suýt nữa thì bị lạc đường.

Anh ấy nhìn vào vẻ mặt u mê mờ mịt của tôi, cười nói:

"Vừa nhìn đã biết bình thường em không ham học."

Tôi nhẹ nhàng đạp anh một phát, hỏi vặn lại:

"Nếu em đắm chìm vào sách vở, không biết chơi game thì còn có thể quen anh được à?"

Nghe thế, anh ghé sát lại gần, xoa xoa lên vành tai tôi, nói:

"Về sau bớt chơi đi một chút, em đã quen anh rồi, mục đích chơi game coi như đạt thành một cách trọn vẹn."

Tôi bị chọc đến buồn cười, mới hỏi:

"Em chơi game là để gặp anh á, mặt mũi của anh có còn không đấy?"

Anh ấy tự sờ lên mặt mình, làm bộ kinh ngạc thốt lên: Ớ, không thấy.

Tôi làm bộ quan tâm:

"Hay là rơi ở sân thể dục rồi, chúng ta quay về tìm thử xem sao?"

Anh nhìn tôi rồi cười xấu xa:

"Không cần, hẳn là đêm qua bị em hôn rồi mút luôn đi mất."

Tôi: …

Anh:

"Ít nhất phải hôn đến trăm cái đấy."

Tôi nhéo anh ấy một cái, nói: Cút.

Đêm qua cùng lắm tôi chỉ hôn anh ấy có hai mươi cái thôi!

Phó bang chủ là cái đồ không biết xấu hổ! 

——————————————-

Lầu 7281: Lâu chủ mới là kẻ không cần mặt mũi đấy! Mượn cớ bóc phốt thực ra là tới đây show ân ái đúng khônggggggggggg! 

——————————————-

Lầu 7282: 

Like cho lầu trên! 

——————————————-

Lầu 7319 (lâu chủ trả lời): Đi bộ trong trường học một lát, tôi liền dẫn anh ấy tới căng tin để ăn cơm. Căng tin trường tôi rất ngon. Thẻ trường của tôi không có tiền, vì thế tôi chạy sang quầy nạp tiền tự nạp hai trăm đồng vào đó, mua đồ ăn tìm một chỗ cùng ngồi với anh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!