Lầu 6879 (lâu chủ trả lời): Tổ đội bồ hóng thân mến, buổi tối vui vẻ! Mới một ngày không lên diễn đàn thôi mà bình loạn của các thím quả thực… chọc mù con mắt tôi rồi.
Các chị em hủ nữ nằm vùng bên trong topic ơi, lúc bung lụa có thể giữ lại một chút lễ tiết được không? Mấy cái cầm tù, trói buộc, mất không chế hay là giả trang tiểu bạch thỏ tôi đều có thể miễn cưỡng nhẫn nhịn, nhưng mà @Lầu 6823 nhé, cái câu
"Phó bang chủ đột nhiên mọc ra tám cái xúc tu, nhanh chóng xâm chiếm toàn thân lâu chủ" của thím thật sự dọa tôi muốn xỉu luôn rồi!
Nếu phó bang chủ thật sự mọc ra bằng ấy cái xúc tu, nhất định tôi sẽ sợ tới mức vừa điên cuồng hét lên vừa khỏa thân chạy ra ngoài báo cảnh sát, chứ tuyệt đối không
"Mở to đôi mắt tròn lấp lánh hơi nước, vặn vẹo vòng eo mảnh khảnh hoan nghênh sự xâm chiếm của đối phương".
Tình tiết này dị quá rồi, cạn cmn lời luôn. Hơn nữa, tôi sẽ không phát ra một tiếngƯm giữa những hơi thở gấp, tôi chỉ sẽ bật ra một câu Đậu má giữa từng nhịp thở mà thôi! Mấy thím tác giả à, tính bóp méo nhân vật trong nguyên tác của các thím rất là nghiêm trọng đấy.
Còn nữa… Cái vị đại gia phát thưởng cho tất cả các rịp lai bung lụa là muốn làm giề đấy! Nếu thừa tiền không có chỗ đốt có thể thưởng cho tôi đây này! Tôi ra quán ăn bánh trứng cuộn(*) cũng không dám gọi thêm một quả trứng gà đâu!
(*) Bánh trứng cuộn nà:
Được rồi, nói về chuyện của hôm nay.
Chuyện quan trọng nhất chính là, phó bang chủ… có khả năng sẽ đón năm mới ở nhà tôi.
Vốn dĩ mấy người tới thành phố tôi ở tham dự offline sẽ ra về vào ngày hôm nay, phó bang chủ và hai em gái đặt vé máy bay lúc xế chiều, ba em gái khác đi chuyến xe lửa thời điểm sâm sẩm tối.
Hai ngày này cả đám đã đi thăm thú những địa điểm tham quan du lịch nổi tiếng, vì thế cho nên sáng nay tôi liền dẫn bọn họ tới khu phố thương mại để dạo chơi.
Hôm nay, lúc vừa thấy phó bang chủ tôi còn cảm thấy rất xấu hổ, bởi vì cứ nhìn anh ấy tôi liền nhớ tới chuyện tối qua, tất cả đầu óc đều là bộ dáng không mặc một cái gì của anh, quả thực như muốn phát điên lên vậy.
Khi đó, phó bang chủ đứng ở chỗ hẹn chờ tôi, tôi xuống khỏi xe bus đi về phía anh ấy, càng đi mặt lại càng đỏ, thời điểm dừng chân trước mặt anh, hai bên tai gần như nóng tới bốc cháy rồi.
Phó bang chủ thế nhưng vẫn luôn chăm chú nhìn tôi không hề rời mắt, quan sát trọn vẹn một màn đổi màu từ trắng sang đỏ trên khuôn mặt tôi. Tôi vì thế mà quẫn bách vô cùng, còn anh thì lại nở nụ cười cực kỳ nhiều hàm ý!
Sáu em gái kia nói không muốn làm bóng đèn, sau đó dắt nhau đi dạo phố, để lại hai người chúng tôi.
Phó bang chủ cúi đầu nhìn tôi một cái, thản nhiên vươn tay ra dắt tay tôi. Tôi né tránh, nói:
"Đừng làm bừa, ban ngày ban mặt đấy."
Phó bang chủ:
"Thì kệ ban ngày ban mặt thôi."
Nói xong anh ấy lại muốn dắt tay tôi, động thái này khiến cho tôi hoảng sợ vội vàng bỏ chạy. Phó bang chủ lập tức đuổi theo, vừa đuổi vừa cười nói tôi đừng chạy, tôi thoáng quay đầu, ha ha ha mấy tiếng rồi thách thức:
"Có giỏi thì bắt em đi. Em đứng đầu hạng mục chạy năm mươi mét đấy!".
Thấp, nhưng nhanh nhẹn! Nhỏ mà có võ nha!
Song, tôi còn chưa chạy được mười mét phó bang chủ đã đuổi tới nơi, một tay tóm lấy cánh tay tôi, một tay ghì vào gáy tôi, một phen đè tôi lên tường, cứ thế hung hăng hôn đến một phút đồng hồ.
Hình ảnh ấy, phi thường giống một đôi cẩu nam nữ anh đuổi em trốn giữa một biển hoa trong phim điện ảnh…
Hôn xong phó bang chủ mới dùng giọng điệu như thể dạy dỗ bé con để hỏi tôi:
"Còn dám chạy nữa không?"
Tôi thở hồng hộc:
"Chân nhũn ra rồi, chạy không nổi."
Phó bang chủ mạnh mẽ đan tay vào giữa những ngón tay tôi, nói: Đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!