Lầu 442: Lâu chủ phá hỏng chuyện tốt của người ta nha~ ha ha ha ha!
—————————
Lầu 457: Lâu chủ cẩn thận đau mắt hột đấy!
—————————
Lầu 471 (lâu chủ trả lời): Tôi bị B rống đến mức ngu luôn, tuy rằng hắn chỉ đánh chữ thôi, thế nhưng tôi dường như có thể cảm giác khí tức phẫn nộ, cuồng bạo cơ hồ muốn lôi tôi ra đánh một trận xuyên thẳng qua màn hình mà tới.
B tất nhiên không chịu buông tha:
"Cậu có biết gõ cửa không? Bình thường lúc cậu vào nhà người khác cũng không gõ cửa à?"
Tôi: …
Đúng lúc ấy, S đi ra hoà giải.
Hắn đã mặc trang bị vào, đi đến bên cạnh B làm động tác ôm sau đó bắt đầu dỗ vợ của mình:
"Bảo bối đừng tức giận nữa, đội trưởng cũng không phải là cố ý."
B: Ha ha.
S tiếp tục dỗ:
"Hôm qua thương thành lại có thêm quần áo mới, mua cho em mỗi màu một bộ được không?"
B hỏi lại: Mỗi màu một bộ?
Tôi: … Mày cũng cảm thấy mình rất ăn chơi có đúng không hả?
S vội vàng sửa miệng:
"Không, mỗi màu hai bộ, thay ra giặt sạch lại dùng."
B vừa lòng: Ừm.
Tôi: … Quần áo ảo thế mà phải giặt! Tôi nghĩ về cái rốn vũ trụ này quá đơn giản rồi!
S:
"Vậy bảo bối không giận nữa?"
B gửi đi một cái biểu tình trợn mắt, nói: Bỏ đi.
Tôi như được đại xá.
Sau đó B lại nói với tôi:
"Vậy cậu bổ sung một lần gõ cửa đi."
Tuy rằng trong lòng có hơi ủy khuất, nhưng tôi không phải loại người ưa sinh sự, huống chi một đoàn cố định, quan trọng nhất chính là vui vẻ hòa thuận với nhau.
Vì duy trì sự đoàn kết của đội ngũ, tôi lập tức thối lui ra ngoài vị trí cửa phòng, nhịn nhục mà gõ xuống mấy hàng chữ ở kênh phụ cận:
"Cốc cốc cốc… Gõ thế này à?"
B: Ừ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!