Chương 37: Tôi giận rồi nha!

Lầu 5801 (lâu chủ trả lời): Tôi mất mặt không thể nào tưởng tượng được, vì thế ngay trong một khoảnh khắc ngắn ngủi như tia chớp lóe sáng, đầu óc tôi liên tục vận hành cuối cùng quyết định cười với phó bang chủ một cái.

Nụ cười này của tôi không có ý tứ gì khác, xin thề là lúc ấy tôi chỉ muốn thông qua nụ cười thân thiết và thản nhiên này để giảm bớt vài phần xấu hổ trong không khí.

Kết quả, phó bang chủ sợ giật mình một cái, sau đó liền cười rộ lên với tôi, thậm chí còn ái muội mà nháy nháy con mắt bên trái.

Tôi: … Người anh em, biểu tình này của anh không thích hợp. 

Ngay sau đó, phó bang chủ trực tiếp xoay người dưới vòi hoa sen, từ ba phần tư chính diện biến thành hoàn toàn chính diện, thoải mái tắm rửa ở trước mặt tôi, còn nháy nháy con mắt tựa như muốn nói

"vừa lòng chưa hả đồ tiểu yêu tinh cuồng rình trộm".

Tôi sợ hãi, quá mức sợ hãi, cho nên lập tức ngồi thụp xuống! 

Bởi vì cửa sổ thủy tinh kia cách mặt đất khoảng chừng một mét, còn bên dưới may mắn vẫn là vách kín…

Sau khi ngồi xổm xuống đất, mặt tôi đỏ đến mức máu cũng muốn ứa ra, huyệt Thái Dương thì không ngừng nảy lên thình thịch.

Trong khoảnh khắc đó, tôi cảm thấy mình chẳng khác gì một thằng thiểu năng hết. 

————————————

Lầu 5813: Lâu chủ, đối diện với cảm giác của mình không có gì là xấu cả, ầy ầy, tên thiểu năng trí tuệ đáng thương. 

————————————

Lầu 5820: 

Thím làm như vậy rất nguy hiểm nha, thật đấy… Bởi vì, về mặt lý thuyết, thẳng nam sẽ không để ý tới việc đồng tính trần truồng trước mặt mình như thế đâu.

Phản ứng quá khích này của thím đích thực chính là đang nói với phó bang chủ rằng thím là một bé gei.

————————————

Lầu 5827: Nhóc thiểu năng trí tuệ đáng yêu.

————————————

Lầu 5836 (lâu chủ trả lời): @Lầu 5820, thím nói đúng! Lúc ấy, sau khi ngồi thụp xuống rất nhanh tôi đã hiểu ra điều này!

Là một thẳng nam, phản ứng của tôi rõ ràng không thích hợp, hai thằng đàn ông đều thẳng đuột như cái ống tuýp, trần truồng thì có gì mà không thể nhìn? Khi thay đồ ở nhà tắm công cộng trong trường học, trong phòng cũng toàn con trai khỏa thân, tôi có xấu hổ cái mẹ gì đâu.

Là chính thì méo sợ tà, tôi phải chứng minh trong lòng mình không có quỷ. 

Nghĩ đến đây, tôi đặc biệt dựa vào một thân chính khí ngập trời, dứt khoát đứng bật lên!

Nhưng mà, chẳng hiểu vì sao khi đó phó bang chủ lại đi ra, đứng chình ình ngay sau ô cửa thủy tinh mà nhìn tôi, trên mặt còn kèm theo một nụ cười như có như không, biểu tình phải nói là đậm chất gei trong các loại gei luôn ấy.

Tôi vừa lẩm nhẩm giá trị cốt lõi của chủ nghĩa xã hội ở trong lòng, vừa dùng một ánh mắt đầy kiên nghị và chính trực quét hai vòng trên thân thể trần như nhộng của anh ta, triệt để bày tỏ tôi không quan tâm đến chuyện anh ta có mặc quần áo hay là không.

Mà cũng lúc ấy, phó bang chủ quan sát tôi một lượt từ đầu đến chân, lông mày nhíu nhíu, môi thoáng mở ra, hình như muốn nói một điều gì.

Kết quả, ngay giây tiếp theo, tôi quay đầu bỏ chạy… 

Phải nói là, tôi vừa rống lên một tràng

"AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA", vừa bổ nhào lên trên giường dùng cái gối che lấy đầu mình… 

Đừng hỏi tôi vì sao có được không.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!