Chương 26: Hái sao trời cho em

21

Bang chủ và phó bang chủ cuối cùng cũng tu thành chính quả.

Thế nhưng bang chủ vẫn có chút không được tự nhiên, xù lông như sắp sửa bùng nổ ngay trên group, bác bỏ hành vi gọi phó bang chủ là bang chủ phu nhân của mọi người, phi thường không phối hợp với những hành động show ân ái của phó bang chủ, hơn nữa còn thay đổi cách xưng hô với đối phương từ Lâm Phong thành Này.

Ngạo kiều đáng chết, thông cho mấy phát nhất định sẽ ngoan ngoãn lại ngay thôi! Hội Trần cực kỳ điềm tĩnh mà cho ra một kết luận như thế.

Im lặng quan sát trọn vẹn một bộ phim tình cảm HE, Hội Trần cảm thấy mỹ mãn mà rời khỏi YY, tiếp tục lười biếng nằm trong lồng ngực Tần Mộ Vũ.

Lúc này, bọn họ đang ngồi trên nóc nhà đếm sao, đếm từ bên trái tới bên phải của bầu trời, con số cố định luôn là ba trăm hai mươi chín ngôi sao, điều này, cho tới bây giờ cũng chưa từng thay đổi.

"Hai người kia thực sự đến với nhau rồi."

Hội Trần nói, lại vươn tay về phía bầu trời, chuyên chú ngắm nhìn những tia sáng vụt qua giữa những kẽ tay,

"Về sau có lẽ bọn hắn sẽ show ân ái gấp mấy lần chúng ta nữa."

Tần Mộ Vũ vô cùng tự tin nói:

"Không thể show hơn chúng ta được."

Hội Trần thì lại hưng trí bừng bừng:

"Sắp tới em cũng mở một cái topic bóc phốt hai người bọn hắn."

Ha ha, được. Tần Mộ Vũ vuốt nhẹ mái tóc Hội Trần, thuận miệng nói,

"Lễ tình nhân rời đoàn phó bản, nghe vậy cũng rất hợp lý hợp tình."

Để em nghĩ lại xem.

Hội Trần từ từ nói,

"Ngày quốc tế thiếu nhi lần đó chúng ta cũng rời đoàn."

Việc này vô cùng phù hợp với phong cách của em bé AI…

Tần Mộ Vũ: Không thích à?

"Đương nhiên là thích." Hội Trần vừa dứt lời, lại đột ngột vươn tay ôm lấy cổ Tần Mộ Vũ, kéo đầu người nọ xuống cùng mình hôn môi.

Kết thúc một nụ hôn nhẹ nhàng mà da diết, Hội Trần dùng trán cọ lên trán Tần Mộ Vũ, nói:

"Sau khi rời đoàn cùng với anh, em rất hạnh phúc, cảm ơn anh."

Tần Mộ Vũ như thở ra một hơi nhẹ nhõm, ôn nhu nói:

"Vậy là tốt rồi… Anh vẫn sợ em ghét bỏ nơi này, cũng sợ em có điều không vui lại tự mình chịu đựng."

Thời điểm nói chuyện, hắn rũ mắt nhìn sâu vào đôi con ngươi của Hội Trần, ánh mắt nhu hòa mà tỏa sáng, tựa hồ có sao trời chìm đắm ở bên trong.

Hội Trần nghiêm túc lắc đầu:

"Sao có thể, em có thêm một cơ hội sống, cảm kích anh còn không kịp, sao lại ghét bỏ được đây? Huống chi, chỗ này có anh."

Ừ. Tần Mộ Vũ mang theo một tia hoài niệm, lên tiếng, "Khi em không ở trong này, anh sợ nhất chính là thời điểm em treo acc đứng bên cạnh anh rồi bỏ ra ngoài, vắng em anh làm gì cũng không thấy ý nghĩa, chỉ biết mỏi mòn đứng đó đợi chờ nhưng lại không dám nói ra.

Dù sao chúng ta cũng chẳng phải là người ở cùng thế giới, anh không thể đòi hỏi em chơi game suốt hai mươi bốn tiếng đồng hồ…Đã biết không cùng một thế giới,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!