16
Vào tháng một, game ra bản update.
Update có nghĩa là phẩm chất trang bị trong game sẽ càng được nâng cao, phó bản sẽ càng khó đánh, nhiệm vụ và cách chơi sẽ càng nhiều, đồng thời, cũng có nghĩa phiên bản trước đó sắp sửa bị đào thải.
Động thái này, khiến cho những game thủ nhàn rỗi treo máy hàng ngày ở phiên bản cũ hoặc những người chơi đã gần như A game bắt đầu sau sôi nổi như uống máu gà mà đi làm nhiệm vụ hằng ngày cùng với đánh đấu trường.
Tần Mộ Vũ và Hội Trần không cần phải liều mạng ép trang bị giống như những game thủ bình thường khác, chẳng qua nhàn rỗi cho nên liền cùng người đám người xung quanh hưởng ứng bầu không khí náo nhiệt một phen.
Lầy này, cũng như ở phiên bản cũ, bọn hắn cùng với bang chủ, phó bang chủ và một em gái trong bang tập hợp thành một đôi năm người đi đánh đấu trường.
Acc chính của Dẫn Cung Lạc Nguyệt chơi DPS chuyên PvE, do đó, mỗi lần đánh đầu trường hắn đều dùng acc nhỏ chơi trị liệu để thêm máu cho Bả Tửu Lâm Phong. Em gái giọng Loli với nick name Tôi là cọng cỏ nhỏ tuy là trị liệu nhưng đồng thời cũng có kỹ năng DPS, hoàn toàn có thể tự lo cho bản thân mình.
Còn Hội Trần, sớm đã vứt bỏ kỹ năng công kích, khi ngồi trước màn hình chơi game nhìn các nhân vật đánh nhau còn không có cảm giác gì, nhưng thời điểm vào trong game rồi hắn lại thấy đấm đá như thế thật sự vô cùng thô lỗ, không phù hợp cá tính của mình, vì thế liền toàn tâm toàn ý làm một trị liệu.
Ánh sáng bao quanh thân thể, một cái phất tay có thể khiến cho nước chảy hoa rơi, đẹp đẽ vô cùng!
Nhưng mà trên thực tế, một đội ngũ có đến ba trị liệu phi thường khó đánh, hơn nữa gần đây Tần Mộ Vũ lại vừa có kỹ năng mới, cho nên mỗi khi đấu trường bắt đầu đều sẽ động chân động tay một chút với đối thủ, tỷ như điều chỉnh tần suất bạo kích của quân địch ít đi, chặt đứt số liệu làm cho chủ lực đối phương rớt mạng, giảm bớt xác suất né đòn của đám người bên kia… Nói chung là, phi thường đáng khinh.
Vì thế cho nên đội ngũ năm người bọn hắn thuận lợi bò bốn cấp chỉ trong một tiếng đồng hồ…
Vào lúc xếp hàng chờ trận đấu tiếp theo bắt đầu, Tần Mộ Vũ ý vị sâu xa hỏi Hội Trần:
"Ông xã có lợi hại không?"
Hội Trần hiểu rõ ý tứ của hắn, lại cười: Ừm.
Tần Mộ Vũ đắc ý cười ha hả.
Hội Trần khe khẽ bổ sung thêm:
"Vô sỉ đến là lợi hại."
Tần Mộ Vũ: …
Hội Trần buồn cười bóp bóp bản mặt đang tỏ ra ưu thương của Tần Mộ Vũ, lại nói:
"Đùa anh thôi, anh là lợi hại nhất."
Tần Mộ Vũ ôm lấy thắt lưng Hội Trần, nghiêng đầu ghé vào đầu hắn:
"Tóc bảo bối rối rồi."
Hội Trần hơi hơi cúi đầu:
"Giúp em vuốt lại đi."
Tần Mộ Vũ dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve từng lọn tóc thật dài của Hội Trần, đặt lên môi mình khẽ hôn mấy cái, ôn nhu nói:
"Thơm quá, bôi hương liệu gì vậy?"
Hội Trần tịch thu lại lọn tóc trên tay Tần Mộ Vũ:
"Làm gì có, con trai mà bôi biếc cái gì."
Thanh âm của Tần Mộ Vũ có hơi nhộn nhạo:
"Vậy đó chính là mùi hương tự nhiên của em rồi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!