Cha Gabrielle không hòa hợp với Colm cho lắm. Cả Colm cũng không thích vị nam tước này. HỌ lịch thiệp, nhưng cảnh giác.
Thái độ của cha cô mềm đi khi ông trông thấy cách Colm đối xử với Gabrielle. Với ông rõ ràng là lãnh chúa yêu vợ và sẽ tôn thờ cô. Thái độ của Colm cũng trở nên hòa hoãn khi anh nhận ra cha cô yêu quý cô đến chừng nào và cô cũng vậy.
Willa chuẩn bị một bữa tối thật đặc biệt với chim trĩ nướng và rất nhiều món ăn khác mà Gabrielle không đếm nổi. Mỗi lần Willa đặt ra bàn một mâm thức ăn khác, cô đều mỉm cười với Gabrielle.
Liam rảo bước vào và được giới thiệu với ngài nam tước. Anh lên tiếng, "Gabrielle kể cho ngài nghe cô ấy đã cứu tôi như thế nào chưa?"
"Tôi hẳn phải nghe câu chuyện này mới được," Nam tước đáp lại.
"Cô chủ, tôi phiền cô một chút có được không?" Maurna xen vào.
Gabrielle xin phép và theo Maurna lên gác.
"Tôi đã cho phép Mary về nhà sớm tối nay," Maurna nói. "Cô ấy đã trông giúp hai đứa trẻ, và cám ơn cô vì đã cho cô ấy vào đây làm việc. Tôi nghĩ hai đứa sinh đôi đã xuống dưới lầu. Tôi đã lên xem chúng và thấy chúng ra khỏi phòng ngủ của lãnh chúa."
Ethan cùng Tom đang chờ ở trên lầu với hai cái đầu gục xuống.
"Cháu xin lỗi, cô chủ." Ethan lên tiếng.
"Cháu cũng vậy ạ," Tom nói.
"Hãy kể cho cô chủ nghe các cháu đã làm gì," Maurna nói. Cô đang tỏ ra nghiêm khắc, nhưng Gabrielle cảm nhận được sự dịu dàng trong giọng nói của cô. Cô biết bọn trẻ cũng vậy.
"Chúng cháu chỉ muốn xem qua cái rương thôi ạ," Tom nói với đôi mắt nghếch lên.
"Rương của ta?" Gabrielle hỏi. "Tại sao các cháu lại muốn xem nó?"
Ethan nhún vai. "Cháu không biết ạ, nhưng chúng cháu đã làm thế."
Tom gật đầu, "Cháu tìm thấy một bức tượng ở trong đó."
"Cháu cũng tìm thấy một bức ạ," Ethan thú nhận.
"Nhưng em không đánh vỡ bức của em. Anh mới đánh vỡ bức tượng của anh."
"Các cháu, các bức tượng không thuộc về đứa nào hết," Maurna lên tiếng.
Tom nắm lấy tay Gabrielle. "Ethan xin lỗi."
"Tôi sẽ để chúng cho cô, Lady Garielle, còn tôi sẽ vào phòng cô xem xét thiệt hại."
"Tôi sẽ lo việc đó, Maurna. Cô xuống dưới lầu đi."
Garielle mang hai đứa vào phòng chúng và thúc chúng lên giường. Cô nói chuyện về việc phải tôn trọng quyền cá nhân và bắt chúng hứa không được phép tự ý vào phòng của lãnh chúa lần nữa. Sau đó cô hôn chúng ngủ ngon và đóng cửa lại.
Trên đường xuống cầu thang, cô nghĩ phải đề nghị Colm tháo nắp rương ra. Nếu đám trẻ trèo vào trong và cái nắp rương nặng nề đó sập xuống thì chúng có thể bị thương nặng.
Lò sưởi cháy sưởi ấm phòng ngủ. Nắp rương đã bị hất lên dựa vào tường, và một bức tượng thánh St. Biel đổ nghiêng nửa bên trong nửa bên ngoài. Một bức khác nằm trên sàng và mất đầu.
Cô nhặt hai mảnh vỡ lên và di chuyển lại gần lò sưởi để xem xem lịêu có sửa lại được hay không. Giữ nghiêng thân bức tượng, cô nhận thấy có cái gì đó bắt sáng. Cô lật nó lại và kiểm tra kĩ hơn. Cô chết sững. Lõi bên trong của bức tượng đá lõm sâu vào và lèn đầy vàng. Cô không thể tin nổi vào mắt mình. Cô nhìn lại lần nữa: Vàng ở đó.
Gabrielle phải ngồi xuống. Cô leo lên giường và đặt hai mảnh vỡ vào lòng.
Câu chuyện hoang đường này không phải ư? Vua Grenier thực sự đã giấu vàng đi? Cô ngồi chết lặng. Sau đó cô nghĩ ngợi, nếu như vàng nằm trong bức tượng này, có thể cũng ở trong bức khác? Phải xem xét thôi. Cô nhẹ đặt hai mảnh vỡ lên giường và chạy đến rương lấy thêm một bức khác. Cô nhăn mặt đập nó vào nền lò sưởi bằng đá. Phải mất đến ba cú đập thì nó mới gẫy làm đôi.
"Xin lỗi ngài, thánh St. Biel," cô thì thầm.
Vàng. Nó ở ở đó. Bức tượng thứ hai cũng nèn đầy vàng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!