Chương 51: (Vô Đề)

Hôm nay quả là một ngày huy hoàng. Colm khiến Gabrielle ngỡ ngàng vì đã đưa cô đi cưỡi ngựa. Họ tới chỗ nhìn ra khu thung lũng hẹp đầy xinh đẹp và ghìm cước bộ của hai con ngựa.

Colm chưa từng gạt những trách nhiệm của anh sang một bên để giành chút thời giờ rảnh rỗi cho cô, và Gabrielle hết sức ngờ vực mục đích thật sự của anh.

"Anh chẳng có lý do gì hết, Gabrielle," anh nói với cô. "Anh biết em muốn cưỡi con Rogue, thế nên anh quyết định tháp tùng em thôi."

"Faust thường cưỡi ngựa cùng em…" Mắt cô mở to ngỡ ngàng. "Anh đang trở nên chu đáo đấy!"

"Em có muốn tiêu tốn hết thời giờ của chúng ta để bàn cãi về lý do tại sao chúng ta lại đang cưỡi ngựa cùng nhau không, hay em muốn một cuộc dạo chơi thực sự đây?"

Thật quả là đáng yêu khi được sở hữu toàn bộ người chồng của mình, nhưng thời gian lại trôi quá nhanh.

Anh trò chuyện với cô về Ethan và Tom. "Chúng sẽ được giao cho các công việc lặt vặt, và sau khi hoàn thành mọi việc chúng mới được đi chơi."

"Vậy ai sẽ giao việc và giám sát chúng?"

Anh thúc con ngựa sát lại bên cô. Với tay qua, anh kéo cô về phía anh. "Cô chủ của nơi anh đang sống."

Anh hôn cô trước khi cô có thể tranh luận. Khi ngẩng đầu lên, anh nói. "Em đã gợi ý chuyện anh nên giao phó công việc cho người khác."

"Đúng vậy, nhưng mà…"

"Đến lúc chúng ta trở về rồi," anh lên tiếng.

Giọng anh có vẻ miễn cưỡng, cô nghĩ vậy, và điều đó làm cô hài lòng. Có lẽ là anh thích khoảng thời gian được ở một mình bên cạnh cô hơn là cô thích ở bên anh.

Họ đang tiến tới gần chiếc cầu treo thì một người lính chặn họ lại.

"Lãnh chúa, có người đưa tin tới nói rằng anh ta tới từ cha của vợ ngài."

"Cha của tôi?" Gabrielle kêu lên.

Colm với tay sang cầm lấy dây cương của cô để cô không thể phóng vọt đi mà không có anh.

"Người đưa tin hiện đang ở đâu?"

"Dưới chân núi. Các cận vệ không cho phép anh ta tiến xa hơn trừ phi có lệnh của ngài."

"Hãy giữ anh ta ở đó. Tôi sẽ tới chỗ anh ta để nghe tin."

"Vâng, thưa lãnh chúa." Anh ta đáp lại.

"Gabrielle, em sẽ đợi bên trong."

"Em muốn đi cùng anh, chồng."

"Em sẽ đi vào trong."

Từ đầu đến cuối cô đang tỏ ra nhún nhường. "Có lẽ em nên giải thích theo một cách khác vậy. Em sẽ đi cùng anh. Trước khi anh lại từ chối lần nữa, em xin đề cập rằng em biết những người hầu cận của cha mình, và có thể báo cho anh có phải người đưa tin đến từ Wellingshire hay không. Ngoài ra, " cô vội vã nói tiếp trước khi anh cắt ngang, "Em vẫn còn ở trong vùng đất của anh.

Anh đã để em cưỡi ngựa ra ngoài cùng với các cận vệ rất nhiều lần rồi."

Đó là một lý lẽ hợp lý, và anh quyết định thay đổi.

Cô ở ngay đằng sau anh, đi chầm lại khi tới gần khúc quanh trên con đường mòn phân chia vùng đất Finney"s Flat và ngọn núi.

"Colm, nếu anh ta mang đến tin xấu thì sao?"

"Thì chúng ta sẽ cùng nhau lắng nghe."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!