Chương 45: (Vô Đề)

Gabrielle thật sự kết hôn vào hôm nay.

Buổi lễ được cử hành ngay trước lò sưởi trong đại sảnh. Không có bất kì sự phô trương hào nhoáng nào phù hợp với công nương đến từ St. Biel và lãnh chúa hùng mạnh của vùng Highland. Buổi lễ kết thúc nhanh chóng và lặng lẽ. Mặc dù người đứng ngoài gần như không thể nhìn vào trong đại sảnh, Gabrielle vẫn cố nài kéo bằng được những tấm rèm nặng nề xuống để che các cửa sổ hướng ra sân và cả những cửa sổ đằng sau vườn lẫn hồ nước phía sau.

Cô không muốn bất kì cơ may nào cho ngài công sứ hay đức giám mục hay người phụ nữ ghê gớm Joan kia coi được sự việc đang diễn ra.

Vì Brodick là người họ hàng duy nhất của cô có mặt ở đó, nhiệm vụ của anh là trao cô cho Colm và cho phép cuộc hôn nhân diễn ra khi được Cha Gelroy hỏi đến. Liam cùng những cận vệ của Gabrielle là người làm chứng.

Gabrielle không nghĩ mình lo lắng, nhưng hình như là có, vì khi cô được bảo đặt tay mình vào tay Colm, cô run lẩy bẩy như thể vừa phải chịu đựng một nỗi sợ hãi khủng khiếp. Linh mục bắt đầu lời nguyện của ông, và tác động của việc cô đang làm đột nhiên tràn ngập trong cô. Hai đầu gối lỏng ra và cô khó mà thở nổi. Lồng ngực của cô đang siết nghẹt lại. Cô sắp trở thành vợ của Colm, bây giờ và mãi mãi.

Trong cơn choáng váng, cô dõi theo Colm vắt tấm khăn choàng của anh qua đôi bàn tay đang nắm chặt của cả hai người. Anh nâng mặt cô lên, nhìn sâu vào mắt cô khi anh đọc lời thề của mình, và dù cố gắng cách mấy đi chăng nữa, cô cũng không tài nào hiểu được đến một từ anh nói. Cô quên sạch tiếng Gaelic của mình. Sau đó đến lượt cô. Cô thì thào lời thề bằng tiếng mẹ đẻ. Cha Gelroy phải ra hiệu cho cô và yêu cầu cô nói lại.

"Ta không hiểu con đang nói gì hết, Công nương Gabrielle," ông giải thích.

Cô cũng không. Cô biết mình đã hứa hẹn với Colm điều gì đó. Cô chỉ không nhớ là gì thôi. Có phải cô đã hứa sẽ yêu và tôn trọng anh? Hay có phải cô đã nghĩ mình nên thế? Và có phải cô đã hứa sẽ trung thành và thành thật? Cô không dám chắc. Những gì cô biết thì cô đã hứa hẹn sẽ dọn dẹp chùi rửa khu chuồng ngựa của anh trong suốt phần đời còn lại của mình.

Cô ngơ ngác ngó sang linh mục. Nét mặt ông lúc này không hề hiện diện cái nhìn hoảng vía, nghĩa là tín hiệu tốt cho cô.

Bây giờ và mãi mãi, cho đến lúc cái chết chia lìa hai người họ.

Những lời nguyện cầu đã dứt, và phúc lành được ban ra. Cô cứng ngắc như một tấm ván khi Colm túm lấy cô vào vòng tay mình, nhưng ngay lúc anh cúi thấp đầu và hôn cô, cô lại bừng tỉnh. Hơi ấm của anh khiến cô ngừng run lẩy bẩy, và nụ hôn dịu dàng khiến những nỗi sợ hãi của cô bay biến.

"Giờ các con là vợ chồng." Cha Gelroy rạng rỡ thông báo.

Những lời chúc tụng không được thốt ra mà thay vào đó bằng những giọng nói kìm nén. Đám cận vệ từng người cúi thấp đầu trước công nương của họ và người chồng mới cưới, rồi trước sự khăng khăng của Gabrielle, đi xuống sân tham dự buổi lễ cùng với toàn thể thị tộc. Colm cho phép Liam hôn tay Gabrielle, nhưng đó là tất cả những gì anh chấp nhận, còn Brodick giật cô ra khỏi Colm đủ lâu để được ôm lấy cô.

"Chúng ta phải uống mừng cuộc hôn nhân này mới được." Liam lên tiếng.

"Một gợi ý dễ thương làm sao," cô buột miệng. "Để lúc khác được không?"

Cô túm lấy cánh tay linh mục và kéo ông lên trên lầu khi cô đưa ra những chỉ dẫn của mình về những điều ông nên nói với ngài công sứ. "Cha sẽ vui lòng thông báo cho công sứ biết là cha đã làm lễ cho chúng con, nhưng cha sẽ không…"

Colm ngăn cô lại. Vòng tay quanh người cô và giữ chặt cô ở một bên, anh lên tiếng. "Tôi sẽ quan tâm đến vụ này. Không cần phải vội."

Cô không đồng ý. Cô đã bảo ngài công sứ rằng cô sẽ đưa cho ông ta bằng chứng về hôn nhân của cô. Chắc chắn ông ta sẽ ngờ vực nếu cô bắt ông ta phải chờ lâu.

Cô cúi đầu. "Theo ý anh."

Liam cười phá lên, và khi Brodick hỏi có gì buồn cười đến mức vậy, Liam hào hứng giải thích cho anh ta.

"Với Gabrielle, "theo ý anh" nghĩa là cô ấy không đồng ý và sẽ làm hoàn tòan ngựơc lại. Cô ấy nghĩ những lời đó xoa dịu được Colm, nhưng chúng tôi đều biết tỏng."

Brodick gật đầu. "Vâng có nghĩa là không, còn không có nghĩa là có." Anh vỗ vai Colm cái bịch. "Ít nhất thì cô ấy cũng đã làm anh nguôi giận rồi còn gì. Vợ tôi còn chẳng bận tâm đến lời tôi nói kia."

Brodick dường như không hề bực bội trước tính cứng đầu cứng cổ của cô vợ anh. Thực tế, anh lại trông có vẻ vô cùng hài lòng nữa kia.

"Lãnh chúa MacHugh, anh có muốn ta ra ngoài kia có đôi lời với ngài công sứ không?" gelroy hỏi.

"Cha sẽ ở lại đây," Colm ra lệnh.

"Nhưng khi ta giáp mặt ông ấy, anh sẽ bảo ta phải nói gì chứ?"

"Cha sẽ nói đúng sự thật," Colm lên tiếng, "Nhưng không đề cập chính xác đến thời điểm buổi lễ này diễn ra."

Vẻ mặt nghiêm trang của vị lãnh chúa này vẫn có uy khiến cho Gelroy run đến tận gót chân. Ông có không thể hiện ra điều đó khi chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo của anh.

Liam cứ khăng khăng đòi phải có một bữa uống mừng. Anh ta chạy về phía kho và quay về với một bình rượu trên tay. Rót tràn cho mỗi người một cốc đầy, anh ta chúc cho đôi uyên ương hạnh phúc suốt cuộc đời. "Và như cô đã nói, Gabrielle, tới một cuộc hôn nhân hoàn hảo." anh trêu ghẹo.

Gabrielle bối rối. Một cuộc hôn nhân hoàn hảo? Cô đã nói gì đó về cuộc hôn nhân của họ là hoàn hảo à?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!