Chương 26: (Vô Đề)

Lý do hằn thù gì lại khiến cho người phụ nữ kia nói dối? Mục đích của cô ta là gì ? Còn vị tu sĩ thì sao ? Tại sao anh ta lại chứng nhận những lời dối trá? Anh ta nhận được gì đây ?

Brodick không có câu trả lời xác đáng. Thực tế duy nhất mà anh biết là trong khoảng thời gian chưa tới mười phút đồng hồ hai kẻ kia đã phá nát cuộc đời của Gabrielle. Chúng hạ nhục, giáng chức cô, vứt bỏ tương lai khỏi cô, cũng như hạ nhục cha cô. Cả Nam tước Geoffrey cùng con gái không nghi ngờ gì sẽ phải hứng chịu cơn giận dữ của Vua John, vì cô không còn giá trị gì với ông ta nữa.

Brodick biết sẽ là một cơ hội tốt để sung công những vùng đất của vị nam tước này – John khét tiếng vì chiếm đoạt những gì thuộc về người khác, bao gồm cả vợ và con gái của họ

- và với đầu óc biến thái cùng tâm tính thất thường khó đoán của ông ta, cũng có khả năng là ông ta sẽ xử tử hình Nam tước Geoffrey để làm gương.

Còn Gabrielle? Ông ta sẽ làm gì cô?

"Chúng ta đang chứng kiến người Anh với toàn bộ sự đồi bại của chúng," Colm phẫn nộ.

"Gabrielle vô tội," Cha Gelroy nước mắt dàn dụa, nỗi đau đớn của ông hiển hiện. "Cô ấy tốt bụng và thiện lương," ông khăng khăng. "Chỉ tôi mới biết mà thôi."

Vị linh mục ngừng lại đúng lúc. Ông sắp sửa thốt lên rằng, nếu như Colm và Brodick biết đoạn đường dài mà Gabrielle đã đi để cứu Liam và bảo vệ cậu ta, họ sẽ biết chắc rằng cô không bao giờ làm gì để xâm hại đến danh tiếng của cha mình.

"Chỉ chúng ta mới biết điều gì?" Colm hỏi.

"Nếu các anh mà biết về cô ấy," ông hấp tấp lên tiếng. "Cô ấy vô tội trước những lời kết án kinh tởm kia."

Colm quay sang vị linh mục. "Chúng tôi thừa biết cô ta vô tội."

"Phải," Brodick tán đồng.

"Các anh hả?"

Brodick thở dài. "Phải," anh lặp lại. "Nhưng lúc này điều đó chẳng quan trọng gì, phải không? Hãy nhìn bọn họ xem. CHúng đã kết án cô ấy rồi."

"Đúng thế." Gelroy vặn hai bàn tay vào nhau. Ông nhìn chằm chằm vào Gabrielle và thì thào. "Những điều kinh khủng sẽ đến với cô ấy nếu chúng mang cô ấy trở về anh và trao cho Vua John. Người đàn ông phóng đãng đó có những hành vi đê hèn, và để tôi nói cho các anh nghe, khi ông ta xong xuôi với cô ấy, ông ta sẽ…" Ông không thể nói tiếp được. Đề cập đến tương lai của Gabrielle quả là khủng khiếp.

"Người đàn bà đã buộc tội cô ấy…" Brodick bắt đầu.

"Isla," Gelroy cắt ngang. "Tôi đã nghe thấy họ gọi tên cô ta."

"Cô ta dối trá." Colm kết luận.

Gelroy gật đầu đồng ý. "Cô ấy sẽ phải trả lời Chúa vì điều này."

"Nhưng còn gã tu sĩ thì sao?" Brodick hỏi. "Tại sao anh ta lại chứng thực những lời nói dối?"

"Tôi không biết,"

"Ông có quen gã tu sĩ này không?" Brodick hỏi.

"Tôi có. Cậu ta còn trẻ và hăng hái phụng sự, tôi tin cậu ta là người trung thực. Tôi không thể hình dung tại sao cậu ta lại nói đã nhìn thấy Gabrielle. Hẳn phải là một lầm lẫn, tôi sẽ gặp cậu ta để hỏi đích xác xem cậu ta đã nhìn thấy gì."

"Lúc ấy thì đã đâu vào đấy mất rồi." Brodick nói.

Hai vai Gelroy rũ xuống. "Phải. Chúng đã phá hủy cuộc đời của LadyGabrielle. Thật hổ thẹn."

"Linh mục?"

"Vâng, Lãnh chúa MacHugh?"

"Khi tôi rời khỏi tu viện, ông sẽ đi cùng tôi."

Gelroy dội ngược lại đến mức tưởng như văng ra khỏi lan can. Ông bước thụt một bước, phán đoán khoảng cách đến cầu thang và sau đó gom góp chút ít lòng can đảm. Ông sẽ không chạy trốn. Ông sẽ từ chối một cách lịch sự.

"Anh đang mời tôi phụng sự cho thị tộc của anh…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!