"Tô Khuynh!"
Tô Khuynh quay lại, tập trung nhìn kỹ: "Ơ, siêu sao Từà."
Khuôn mặt như bị mất sổ gạo ấy, không phải Từ Thanh Cửu còn có thể là ai.
Nhìn thái độ giận dữ kia đã biết chẳng phải chuyện tốt đẹp gì rồi, Khương Cửu Sênh tự giác rút lui, đứng dựa tường không định tham gia.
Từ Thanh Cửu mang khuôn mặt điển trai nam tính sa sầm sải bước tới gần, ánh mắt găm lên người Tô Khuynh như cái đinh: "Có phải cậu nên trả quần cho tôi rồi không?"
Như bị sét đánh, Tô Khuynh ngây ra như phỗng.
Oan gia ngõ hẹp, đời cũng như phim. Đương nhiên, cuộc đời này Tô Khuynh chưa từng sống nhờ diễn xuất, mà là sự anh dũng. Cô nàng cất giọng cao vút: "Tên biến thái trong nhà vệ sinh là anh hả?"
"Tôi biến thái?" Từ Thanh Cửu tức đến bật cười, cóđược giáo dục tử tế hơn cũng không thể nhịn được nữa. Anh ta nghiến răng nghiến lợi nói, "Là ai giật quần người khác trong phòng vệ sinh?"
Tô Khuynh hừ một tiếng, không cam lòng yếu thế: "Vậy vẫn còn hơn người sóc lọ trong phòng vệ sinh."
Từ Thanh Cửu á khẩu.
"Không còn đường chối cãi phải không." Tô Khuynh hất cằm, khinh bị cực độ, "Đồ biến thái!"
Mặt Từ Thanh Cửu đãđen nhưđáy nồi, đáy mắt như bụi gai cháy hừng hực giữa màn đêm mịt mùng, chỉ muốn làm sao thiêu c.h.ế. t người trước mắt. Anh ta gằn từng chữ: "Đó
-là
-sữa!"
Vết bẩn dính trên quần có màu trắng sữa, lại dấp dính nhơn nhớt, nói thật rất giống sữa tươi. Tô Khuynh ra vẻ hiểu rõ: "Tên khoa học mà, tôi hiểu chứ." Cô chưa từng quay tay, nhưng làm gì có chuyện chưa xem phim hành động tình yêu.
Lật ngược tình thế, già mồm át lẽ phải, hoàn toàn không nhận thấy sai lầm hay xấu hổ. Từ Thanh Cửu thở hắt một hơi, nghiến răng rồi hét ầm trời: "Ông phải g.i.ế. c c.h.ế. t mày!"
Tô Khuynh thấy tình thế không ổn, quay đầu định chạy.
Từ Thanh Cửu vươn tay kéo cổ cô nàng, lẳng lặng lôi côđến đầu cầu thang. Sức tay anh ta rất khỏe, thiếu điều ghìm c.h.ế. t cô luôn rồi. Sau mấy lần giằng co, cô thấy không suy suyển nổi, đành chấp nhận bị tha lôi như cá nằm trên thớt.
Kẻ sĩ có thể bị g.i.ế. c chứ không thể chịu nhục!
Tô Khuynh quay lại hung tợn trừng mứt: "Mẹ kiếp, buông tay!"
Từ Thanh Cửu lạnh lùng nhìn cô, vẻ mặt ghét bỏ: "Cởi quần ra."
Cởi cái đầu anh! Tô Khuynh hét toáng lên: "Anh muốn chơi gay à?"
Dứt lời, côđấm mạnh lên cánh tay Từ Thanh Cửu nhưng chỉ tổđau tay mình. Anh ta vẫn kiên trì, chỉ cần một tay đã dễ dàng giữ chặt hai tay Tô Khuynh, giọng điệu khinh bỉ: "Ông chơi gay cũng không tìm loại còi cọc như cậu."
Tô Khuynh nghiến răng: "Anh đi c.h.ế. t đi!"
"Trả quần cho tôi đã."
"Không biết xấu hổ!"
Từ Thanh Cửu không thèm lãng phí nước bọt với hạng vô lại này, trực tiếp khiêng người lên vai.
Tô Khuynh gào khóc ầm ĩ, nhưng cánh báo giới đã rời đi từ lâu, đang cắm chốt ở ngoài club. Cả hội trường rộng lớn này, không có lấy bóng một tên paparazzi canh me săn tin thần tượng nào cả.
Bó tay mất rồi!
Tô Khuynh duỗi chân đá Từ Thanh Cửu, ngoạc miệng gọi: "Sênh Sênh, Sênh Sênh cứu tôi!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!