Chương 37: Không chỉ biết cái đó thôi đâu, tôi còn biết cả zyyh nữa.

Thích Trục: ...

Miêu Dã ngủ gà ngủ gật mới giật mình tỉnh: Hả? Huy hiệu gì cơ?

Đạo diễn không hiểu gì và bao nhiêu nhân viên ngỡ ngàng: ...

Sau đó cả đám bọn họ trơ mắt nhìn Giang Ảnh túm chặt cổ tay Thích Trục rồi hai người họ chạy về phía trợ lý.

23 giờ 59 phút 50 giây.

[Krabby]: [Chọt chọt]

[Krabby]: Mau mau, nhanh lên nào.

23 giờ 59 phút 55 giây

[Lớp Trưởng]: [Chọt chọt]

Thành công cứu huy hiệu nói chuyện thường xuyên.

Giang Ảnh và Thích Trục đã bảo vệ được huy hiệu của hai người rồi.

[Lớp Trưởng]: Coi như tôi đã hiểu cậu sẽ tích cực với những việc gì rồi.

[Lớp Trưởng]: Phì. jpg

Sau cơn mưa trời lại sáng, bây giờ Giang Ảnh cảm thấy mình sống lại rồi.

"Nào nào nào, chúng ta diễn lại cảnh này lần nữa." Giang nhị thiếu phấn chấn tinh thần như mới sống lại vẫy vẫy tay với đạo diễn.

Đạo diễn vừa mừng vừa lo, nhưng mà trạng thái của Giang Ảnh lúc này lại tốt một cách bất ngờ, kỹ năng diễn xuất bùng nổ, ánh mắt diễn đạt vô cùng.

Cũng vì thế mà thời gian làm việc được rút ngắn lại, các nhân viên ở phim trường đều nhìn Giang Ảnh đầy cảm kích.

"Lúc nãy hai đứa chạy đi làm gì mà sao tự dưng trạng thái của thằng bé tốt thế." đạo diễn của《Đúng dịp tuyết rơi》hỏi,

"Bác có tuổi rồi, không hiểu nổi thú vui của người trẻ tuổi như mấy đứa."

"Lúc nãy cháu ngủ gật nên cũng không hiểu."

Miêu Dã nói một cách chắc chắn,

"Nhưng mà cháu biết thế nào hậu trường đăng lên cũng sẽ có khúc này cho coi."

Dù hôm này có thể tan làm sớm hơn nhưng giờ cũng đã muộn lắm rồi. Hồi chiều trợ lý Trần đã giúp cậu về nhà lấy khá nhiều đồ dùng hàng ngày và bố trí xong xuôi phòng cậu ở trong thời gian quay phim.

Giang Ảnh mau chóng vệ sinh cá nhân rồi chuẩn bị đi ngủ, không hiểu sao đột nhiên cậu lại nhớ đến lời Tề Tuấn nói hôm trước.

Tề Tuấn: Mỗi ngày tao đều đúng giờ nói chuyện với em gái xinh đẹp để giữ huy hiệu nói chuyện thường xuyên với huy hiệu bạn thân, mày kiên nhẫn được như thế không?

Thực sự có này.

Giang Ảnh mở Wechat của Tề Tuấn, cậu trả lời.

[Krabby]: Tao có.

[Krabby]: Mày thì hiểu cái vẹo gì.

Hơn một giờ sáng rồi mà Tề Tuấn vẫn chưa ngủ, hắn lập tức trả lời tin nhắn của Giang Ảnh

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!