Chương 26: Cách nhanh nhất để tìm ai đó.

Giang Ảnh gửi cho anh rất nhiều meme, chỉ lưu lại thôi mà Thích Trục cũng tốn rất nhiều thời gian, nhân tiện anh còn nhìn lại cuộc nói chuyện của hai người. Hình như đã bắt đầu từ rất lâu rồi, việc hai người nói chuyện thường ngày chưa từng dừng lại, cũng dần dần trở thành một thói quen.

Trên khung chat, bên trái biểu tượng bạn tốt là biệt danh Thích Trục đặt cho Giang Ảnh...

[Nhóc Lộn Xộn]

Lúc anh đặt cái biệt danh này có lẽ là từ lúc học cấp hai.

Khi đó Giang Ảnh vẫn chưa phát triển chiều cao nhưng nhan sắc cũng bắt đầu có nét. Mấy bạn nữ ở lớp khác lúc xuống lầu, đi qua cửa sổ đều vờ như vô ý để nhìn cậu thêm mấy cái.

Giang Ảnh của khi đó đã là một cậu nhóc thích cãi lộn nức tiếng trong trường.

Nhóc Lộn Xộn có hai đặc điểm, thứ nhất là thích cãi lộn, thứ hai là thích xem người khác cãi lộn.

Ở đâu có người cãi lộn là ở đấy có Giang Ảnh.

Ngay từ đầu nhà họ Giang đã báo với chủ nhiệm lớp là: vì để bảo vệ sức khỏe tinh thần và thể chất của các bạn học khác, nhất định phải để Giang Ảnh ngồi chung bàn với Thích Trục!

Bình thường Thích Trục rất ít nói, chắc chắn sẽ không phát sinh xung đột gì với ai, để Giang Ảnh ngồi cùng bàn với anh thì cậu sẽ chẳng có gì để cãi cũng không có náo nhiệt gì để xem. Việc này đối với cái người cãi nhau thành tinh nào đó mà nói thì có khác nào tra tấn đâu.

Giang Ảnh khái quát lại một câu nhàm chán, cậu ghi hận rất nhiều năm, biết bao lần ngấm ngầm hoặc công khai bộc lộ bất mãn của bản thân.

Thích Trục vừa nhớ đến đây đã bị cắt ngang, bởi vì điện thoại của anh rung lên một cái. Người nào đó mới nửa tiếng trước kêu buồn ngủ lắm rồi mà bây giờ lại gửi tin nhắn cho anh.

[Nhóc Lộn Xộn]: [Chọt chọt]

[Nhóc Lộn Xộn]:

Lớp trưởng ơi, đèn của cậu sáng quá, ảnh hưởng đến chất lượng giấc ngủ của tôi rồi.

[Nhóc Lộn Xộn]: Phì. jpg

[Nhóc Lộn Xộn]: Tôi thấy cậu sắp đọc làu làu kịch bản từ cuối lên đầu được luôn rồi đấy, mau ngủ đi.

[Nhóc Lộn Xộn]:

Lớn như vậy mà vẫn còn thức khuya, cậu giỏi ghê nhỉ.

Thích Trục xoay đầu nhìn ánh đèn màu quýt lờ mờ bên cạnh mình rồi lại nhìn về phía phòng ngủ của Giang Ảnh, anh đứng dậy tắt đèn đi.

Ngủ ngon.

Thích Trục thầm nói trong lòng.Quả như lời đạo diễn nói, sáng sớm ngày hôm sau show thực tế đã bắt đầu quay rồi. Năm rưỡi sáng, Thích Trục bị người của tổ tiết mục gõ cửa phòng, phòng ốc sạch sẽ, tinh thần rất tốt, trạng thái tương tác với mọi người cũng không có gì để chê.

Thích Trục làm việc thực sự rất nghiêm túc, trên Weibo từng có người bảo, bất kể là quản lý biểu cảm hay là trạng thái tinh thần, lúc nào Thích Trục cũng có thể điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất.

"Công bố nhiệm vụ gì à?"

Thích Trục hỏi nhân viên.

"Đúng vậy. Cậu lựa một tấm thẻ, sau đó đi gọi người cậu rút trúng dậy." nhân viên đưa cho anh hai tấm thẻ.

Không được sao?

Lúc trước nhân viên đã nghe nói quan hệ của hai người họ không tốt lắm, sau khi nghe Thích Trục hỏi vậy thì bọn họ cũng hơi căng thẳng,

"Nếu không được thì để đổi người khác vậy."

Không sao.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!