Chương 2: Trí tuệ nhân tạo quả là danh bất hư truyền.

"Sao tụi em lại có huy hiệu bạn thân ấy hả?" Giang Ảnh ngồi ở ghế sau ô tô, thờ ơ xoay hạt óc chó,

"Em cũng không biết, tự nhiên có, chẳng nhớ có từ bao giờ."

Huy hiệu bạn thân duy nhất trợ lý Trần có là với cô bạn gái mình hẹn hò ba năm trời. Nhìn Giang Ảnh với Thích Trục mỗi ngày cãi nhau, cãi ra cái huy hiệu bạn thân, hắn cũng chả dám gật bừa.

Quà ở bên nhà tài trợ đưa nhìn khá đáng yêu, Giang Ảnh nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng cũng quyết định mang nó về, chim cánh cụt mập mập, lúc bóp cực kỳ thích tay.

"Ồn ào trên Weibo cậu đừng nhảy vào góp vui nữa. Tối nay công ty sẽ hỗ trợ dập hot search." trợ lý Trần căn dặn.

"Yên tâm đi, em đảm bảo sẽ không cầm tài khoản nghệ sĩ đi cãi nhau đâu." Giang Ảnh tay ôm con chim cánh cụt, miệng thề thốt hứa hẹn,

"Cá nhân em cản thấy cư dân mạng thời nay lúc nói xấu sau lưng người khác phải biết lo lắng hậu quả sau này."

À đúng rồi.

Trần Sơ chợt nhớ ra một chuyện,

"Mới đây có một bộ phim truyền hình, công ty muốn cho cậu đi thử vai."

Bộ nào cơ? Giang Ảnh đang định mở cửa xe vừa nghe vậy liền dừng lại.

"Đại IP hồi trước tuyên truyền khắp nơi ấy, thể loại chính kịch, tiên hiệp, cổ trang《Đúng dịp tuyết rơi》."

Để em diễn vai nào?

Giang Ảnh bóp bóp con chim cánh cụt trong tay,

"Chắc chắn không phải nam chính rồi, em biết mình biết ta, cả giới đều biết em là diễn viên gà mờ, không diễn nổi nam chính đâu."

Trợ lý Trần bật cười:

"Đạo diễn muốn để cậu diễn nhân vật phản diện trong phim, Tuyên Mạt Linh."

Vì sao? Giang Ảnh chẳng hiểu kiểu gì.

Là vì... trợ lý Trần dừng mấy giây rồi vội nói,

"Đạo diễn cảm thấy cách cậu hành xử khá là giống nhân vật phản diện. Nếu ở trong phim cậu mà bị nhân vật chính hành hạ thì cư dân mạng coi phim chắc chắn sẽ vui vẻ lắm."

"Đây là nguyên văn lời đạo diễn nói." trợ lý Trần nhanh chóng nói thêm một câu,

"Hơn nữa đây cũng là do cư dân mạng vote, là dân ý đấy."

Giang Ảnh: ???

Em không diễn! Giang Ảnh cự tuyệt,

"Dù em đi con đường hắc hồng thì cũng cần mặt mũi chứ."

Một tay Giang Ảnh ôm con chim cánh cụt, một tay xách túi giấy Thích Trục đưa, cậu mở cửa xuống xe:

"Kỹ năng diễn xuất của em kém, nguyên tác với kịch bản của người ta bỏ ra biết bao nhiêu công sức, em không đi hại người đâu."

Giang Ảnh đứng dưới ánh đèn đường, vẫy tay chào trợ lý rồi quay người đi về nhà.

Trần Sơ nhìn Giang Ảnh rời đi chỉ biết lắc đầu bất lực. Hắn rút điện thoại ra, gọi đi một cuộc điện thoại.

"Em ấy không đồng ý à?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!