Chương 40: (Vô Đề)

Ngày hôm sau, Từ Trầm lái xe tới dưới tòa ký túc của Lục Miên, đồ đạc của Lục Miên cũng không nhiều, cốp xe sau cũng không có nhét đầy, cuộc sống của cô quá đơn giản.

Nhà cô thuê rất gần công ty PA, đương nhiên cũng là khu vực sầm uất trung tâm thành phố, nằm cùng khu với Vân Thủy Đài của Từ Trầm. Là một khu dân cư tư nhân tương đối cao cấp, với 3 phòng ngủ nhỏ, nội thất đã hoàn thiện, mọi đồ dùng gia đình đều đầy đủ. Lục Thời Huân mỗi tháng đều đưa cho cô một số tiền sinh hoạt phí khá cao, nhưng Lục Miên vẫn có thể tự mình kiếm ra tiền, vậy nên tiền sinh hoạt phí đều được cất giữ trong thẻ, chưa từng được động đến, bây giờ thuê nhà đúng lúc cần dùng đến.

Từ Trầm đứng sau cốp giúp cô xách chiếc túi lớn cùng vali, còn Lục Miên đi trước đeo cặp sách đi vào thang máy, một lúc sau, cửa thang máy mở ra, một gương mặt quen thuộc liền lọt vào tầm mắt cô, Tô Huyền cũng có chút kinh ngạc.

"Đàn chị Tô Huyền." Lục Miên là người lên tiếng chào hỏi trước: "Chị cũng….. sống ở đây sao?"

"Đúng vậy." Tô Huyền mỉm cười nhiệt tình: "Em đến tìm bạn bè, hay là…."

"Em thuê nhà ở đây, hôm nay mới chuyển đến." Lục Miên giải thích.

Tiền nhà ở đây không hề rẻ, Tô Huyền nhớ tới lời Tần Nam đã nói, cô bé này có gia cảnh rất tốt.

"Chuyển nhà à, có gì cần chị giúp đỡ không?" Tô Huyền lịch sự hỏi.

Lục Miên cũng biết cô ấy chỉ là khách khí, lập tức nói: "Không cần đâu ạ, bạn em…."

Eric!

Trong lòng Lục Miên lập tức run lên, Từ Trầm đã ôm hành lý của cô đi tới, vừa đi vừa lẩm bẩm: "Cái vali này của em nhìn thì nhỏ sao mà nặng thế."

Nụ cười trên mặt Tô Huyền lập tức cứng đờ lại….

Từ Trầm cũng chú ý đến Tô Huyền đang đứng ở cửa thang máy, anh đặt vali trong tay xuống, kéo tay cầm lên rồi nói với cô ấy: "Thật trùng hợp, gặp được cô ở đây."

"Eric, hai người….." Sắc mặt Tô Huyền cực kỳ xấu, nhưng vẫn cố gắng duy trì nụ cười, chẳng qua nụ cười này cực kỳ miễn cưỡng, vẻ xấu hổ bao quanh.

"Chắc cậu gặp Lục Miên rồi nhỉ, cô ấy là bạn gái tôi." Từ Trầm đi đến bên cạnh Lục Miên, thuận thế cởi cặp sách của cô rồi đeo lên lưng anh, sau đó ấn thang máy: "Giúp cô ấy chuyển nhà."

"Bạn gái?" Tô Huyền quay đầu lại nhìn Lục Miên, ánh mắt có chút thâm ý.

"Fangirl đu idol thành công." Lục Miên thuận miệng nói.

"Vậy… chị đi trước, hai người cứ bận đi, sau này nếu cần gì giúp đỡ thì có thể đến tìm chị." Tô Huyền nói một cách khô khan với Lục Miên, sau đó lại nhìn Eric, ánh mắt mang theo đầy thâm ý: "Tạm biệt, Eric."

"Tạm biệt." Từ Trầm nói ngắn gọn, rồi cùng Lục Miên đi vào thang máy.

Khi thang máy đi lên, hai người im lặng một lúc, tay Từ Trầm đột nhiên từ phía sau vươn tới, ôm lấy người Lục Miên, ngón tay thon dài nhéo yêu vào má cô: "Vui vẻ sao?"

Lục Miên cực lực kiềm chế khóe miệng đang cong lên của mình, trong lòng đầy sự ngọt ngào, trả lời: "Ừm." Một câu "bạn gái tôi" của Từ Trầm, cho cô đủ tôn nghiêm cùng thể diện.

"Cố ý chọn tiểu khu này?" Anh lại hỏi.

"Ừm."

"Học hư rồi." Giọng nói của anh mang theo nhiều ý tứ cưng chiều, ngón tay lại di chuyển đến vành tai mềm mại của cô, nhẹ nhàng nhéo nhéo: "Còn cái gì mà fangirl đu idol thành công, lời nói bậy bạ như thế mà cũng nói được à, em tưởng người ta không nghe ra ý mỉa mai của em sao…"

Cô chỉ cố ý muốn ra vẻ với Tô Huyền, ngày đó cô ấy bày ra đang vẻ như thể hiểu biết rất rõ về Eric, thậm chí còn giúp cô xin chữ ký của anh, cho dù cố ý hay vô ý khoe khoang ra, đều khiến Lục Miên không thoải mái.

Cửa thang máy mở ra, Lục Miên quay người lại nhìn Từ Trầm, có chút lo lắng: "Có phải anh không vui không?"

"Muốn nghe nói thật?"

"Vậy thì chính là không vui rồi." Lục Miên có chút nhụt chí: "Anh chỉ coi cô ấy là bạn bè, nhưng cô ấy không hề coi anh là bạn, em chỉ là…." Cô còn chưa kịp nói xong thì Từ Trầm đã cúi xuống hôn lên môi cô, khiến mọi lời nói của cô đều nghẹn lại trong cổ, nụ hôn này sâu sắc mà triền miên, cho đến khi cô hít thở không thông anh mới bằng lòng buông cô ra.

"Nhiệt huyết cháy bỏng nhưng bản tính hay quên, tình yêu sâu đậm nhưng không phải duy nhất." Giọng nói đầy từ tính của anh nói ra vài chữ: "Anh phải có nhiều lỗi lầm với em thế nào mà khiến em lại có…. ừm, hiểu lầm với anh đến như vậy?"

"Chẳng lẽ không phải sao?" Lục Miên bĩu môi, ánh mắt nhìn sang hướng khác: "Trước kia không phải anh cùng Trương Dã…."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!