Canteen của Đại học F đã trải qua một phen tu sửa, bây giờ đã đổi mới rộng hơn rất nhiều, đèn cũng sáng chói, quan trọng nhất chính là, đổi đầu bếp mới, các món ăn và hương vị cũng đều trở nên ngon hơn rất nhiều. Tất cả công lao đều nhờ sự hào phóng của Lục Miên, vì việc quyên góp giúp trường tu sửa canteen khiến Lục Miên lập tức trở thành nhân vật nổi tiếng trong trường.
"Trò chơi giải đố trừu tượng này được kết hợp với tính toán số học, nếu muốn qua cửa, người chơi phải tính toán và hợp nhất các khối số để đạt được mục tiêu, tạo khoảng trống trước khi hết chỗ. Cấp độ càng cao, số sẽ càng khó dự đoán, độ khó của thử thách sẽ tăng dần theo từng cửa." Trong canteen, Lục Miên vừa ăn vừa nói với Ngô Húc.
Ngô Húc là bạn cùng lớp của cô, gia nhập nhóm nhỏ của cô, tham gia vào sáng tạo và phát triển trò chơi. Là một chàng trai trầm tĩnh, đeo kính, gầy nhưng không cao, cực kỳ có đầu óc, tư duy kín đáo nghiêm túc cẩn thận, điển hình của con trai khoa học kỹ thuật, cũng không tính là quá đẹp trai, nhưng cũng khá hiền lành và nho nhã.
Lục Miên từ năm 2 đã thành lập một nhóm nhỏ cùng sở thích, chuyên làm về game, như một doanh trại quân đội làm bằng sắt, người đến người đi tấp nập. Lục Miên rất nghiêm khắc, hầu hết mọi người đều không thể chịu được những yêu cầu và quy định của cô, cho nên những người có thể kiên trì đến cùng, chỉ có Ngô Húc, vẫn luôn ở lại trong nhóm của cô, cùng cô nghiên cứu và phát triển ra 《ZARA》
- một trò chơi giải mã không gian đầy sáng tạo và đầy thử thách, đồng thời thành công bán ý tưởng này cho Công ty Game Hằng Viễn, kiếm được xô vàng đầu tiên trong đời.
Sau đó, nhiều bạn cùng lớp bắt đầu mong muốn gia nhập nhóm của Lục Miên, nhưng Lục Miên đều không đồng ý, cô không muốn nhận thêm thành viên nào cho đến khi gặp được người mà cô hài lòng hơn.
"Nhưng Lục Miên, cậu có bao giờ nghĩ tới, thiết lập trò chơi quá phức tạp và đau đầu, cho dù chỉ chơi giải đố, cũng có thể đánh mất sự tích cực của người chơi." Ngô Húc đặt ra một câu hỏi bản chất vấn đề.
Lục Miên luôn nghĩ mọi việc bằng một cách thức rất phức tạp, trò chơi cũng vậy, từng cửa từng cửa một, cửa sau khó hơn cửa trước, Ngô Húc nhìn cô gái xinh đẹp điềm tĩnh trước mặt, xét về tính cách thì cô thực ra khá đơn giản, nhưng cậu ta chưa bao giờ có thể nhìn thấu được suy nghĩ của cô…..
"Ừm, tôi sẽ cân nhắc những gì cậu nói, cố gắng thiết lập đơn giản nhất có thể." Lục Miên gật đầu.
"Lúc đầu cậu thật sự nghĩ đến việc dùng số tiền mà chúng ta kiếm được từ việc bán 《ZARA》để sửa chữa canteen à." Ngô Húc nhìn cô, nói đùa: "Chẳng lẽ do ăn quá nhiều bụi tường rồi?" Chuyện cười của cậu ta không buồn cười chút nào.
Một người đàn ông có thể phát huy tối đa khiếu hài hước của mình mà không hề thể hiện bất kỳ cảm xúc nào, luôn có cùng tần suất giống cô, Lục Miên chỉ gặp duy nhất một người.
Một khi đã gặp được, liền cả đời cũng không thể quên.
"Là do đồ ăn quá khó ăn." Cô nghiêm túc nói: "Ý định ban đầu của tôi là đổi đầu bếp."
Ngô Húc cười mấy tiếng.
Cô gái xuất thân từ gia đình giàu có, tuy là người hiểu chuyện lại có lễ phép, nhưng chung quy cũng không thể thiếu đi vài phần tùy hứng.
Vì đồ ăn quá khó ăn, liền đập tiền đổi đầu bếp, chẳng lẽ cô không nghĩ tới nhỡ đâu người đầu bếp kia cũng có cả một gia đình phải nuôi thì sao? Suy cho cùng, cũng không nghĩ đến cảm nhận của người khác, không giống những đứa trẻ xuất thân bần hàn nghèo khó như bọn cậu, làm việc gì cũng đều sẽ suy bụng ta ra bụng người, quan tâm tới người khác.
Nhưng dù cho cô có rất nhiều thói tùy hứng và tật xấu, chung quy thì cô vẫn cực kỳ thông minh, thậm chí có thể nói là một cô gái có chỉ số IQ cao, Ngô Húc thích những cô gái thông minh như vậy, tương lai chung sống cũng ít gặp phiền phức, sẽ biết kiếm tiền, cuộc sống của họ cũng sẽ dễ dàng hơn, thậm chí con cái được sinh ra cũng sẽ càng thông minh hơn.
Vì lý do này, Ngô Húc cảm thấy mình có lý do để theo đuổi Lục Miên, tất nhiên, cậu ta cũng có vốn liếng, sự kiên trì và cố chấp, kiên nhẫn và nghị lực.
"Học xong kỳ này liền lên năm 3 rồi, cậu có cân nhắc thi lên Thạc sĩ không?" Ngô Húc hỏi Lục Miên.
Lục Miên lắc đầu, cô không muốn thi Thạc sĩ, nhưng cô dường như cũng không có gì mà cô đặc biệt muốn làm, có lẽ là nên tiếp tục làm game đi, những thứ này cực kỳ cuốn não, một khi chìm vào nó thì thời gian sẽ trôi qua rất nhanh.
"Vậy…. cậu đã tìm được công ty thực tập chưa?" Ngô Húc lại hỏi.
Lục Miên vẫn lắc đầu: "Còn cậu thì sao?"
"Tôi đã có công ty rồi, chính là Công ty Game Hằng Viễn lúc trước, họ rất vui vẻ tiếp nhận tôi, sau khi thực tập xong, nếu tôi thể hiện tốt không chừng có thể ở lại đó làm việc được luôn." Ngô Húc nhìn Lục Miên, đầy ẩn ý nói: "Nếu có thể ở lại đó làm, một tháng thu nhập có thể được mấy vạn." Đối với cậu ta, đây là khoản thu nhập không hề nhỏ.
"Ồ, vậy thì tốt." Lục Miên tùy ý gật đầu: "Tôi còn chưa nghĩ tới sẽ đi đâu thực tập, để sau rồi xem đi."
Ngô Húc cảm thấy, cuộc sống của Lục Miên, giống như có gì đó không ổn, cứ thế này làm sao được, đây là hoàn toàn vô trách nhiệm với bản thân, cho dù trong nhà có nhiều tiền thì sao, bọn họ đường đường là sinh viên top đầu tốt nghiệp Đại học F, chẳng lẽ về ăn bám bố mẹ già sao?
Cậu ta cảm thấy mình cần phải có trách nhiệm nhắc nhở Lục Miên một chút: "Nghe nói cậu tham gia câu lạc bộ thể thao điện tử của trường?"
"Ừm." Lục Miên gật đầu, cười nói: "Tin tức của cậu cũng nhanh đấy."
"Danh tiếng của cậu trong trường cao thế nào cậu cũng biết rồi đấy, tin này đã sớm truyền khắp các câu lạc bộ khác rồi." Ngô Húc còn hơi châm chọc nói: "Mấy người trong đó suốt ngày hẹn nhau đến quán net chơi game, cậu tốt nhất nên rút lui sớm, đúng là không có ý nghĩa gì."
Lục Miên vừa ăn vừa nhàn nhạt nói: "Tôi cũng khá thích chơi game."
"Thư giãn giải trí hợp lý tất nhiên là được rồi, nhưng lúc nào cũng chơi game, lại cũng chẳng phải là công việc đàng hoàng gì."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!