Chương 29: (Vô Đề)

Các câu hỏi trong đề thi Đại học khó hơn cô dự đoán một chút, nhưng ít nhất cũng không có bất cứ tình huống bất ngờ ngoài ý muốn nào xảy ra.

Vừa bước ra khỏi phòng thi, tất cả học sinh đều bình tĩnh ngoài dự đoán, trên khuôn mặt non nớt trẻ tuổi đều có cùng một biểu cảm, hưng phấn đến mức không biết nên nói gì, hoặc là vì đang quá hưng phấn nên im lặng.

Mãi cho đến khi bước ra khỏi cổng trường, trái tim Lục Miên mới nhảy lên một cách kịch liệt, vì thức tỉnh vì sống lại mà nhảy lên.

Các bạn cùng hợp đều đã hẹn nhau thi xong sẽ đi ăn tối và hát KTV, Lục Miên đi tới bờ sông đối diện cổng trường, đợi các bạn đến địa điểm đã hẹn.

Từ xa, nhìn thấy Hạ Kiêu Dương đang đi về phía mình. Hạ Kiêu Dương vừa nhìn thấy Lục Miên liền chạy tới: "Lục Miên, mấy câu cuối phần đọc tiếng Anh có phải chọn CDDC không?"

"Hả? Tớ chọn là ABCD." Phần đọc cuối cùng độ khó khá cao, Lục Miên đọc đi đọc lại nhiều lần mới có thể miễn cưỡng hiểu đại khái ý nghĩa, những đáp án đã có cô cảm thấy không chắc là đúng nên cô nhớ rất rõ.

"A! Vậy thì tớ toang rồi!" Hạ Kiêu Dương ôm lấy gốc cây bên cạnh gào khóc.

"Không hẳn, có thể là tớ làm sai." Lục Miên cũng cảm thấy bất an: "Chút nữa đợi Trần Trạch đến, cậu hỏi cậu ta đi."

Đáp án của Trần Trạch cũng là CDCC, chỉ khác với Hạ Kiêu Dương một câu, Lục Miên càng cảm thấy bất an hơn, nhưng chẳng bao lâu, sự bất an lo lắng lại dâng lên đỉnh điểm, tất cả các bạn trong lớp đều đã tập trung lại đây và chuẩn bị đi đến nhà hàng đặt trước, nhưng chỉ có duy nhất Từ Trầm là không thấy đâu.

"Từ Trầm đâu?" Lục Miên hỏi Hạ Kiêu Dương.

Trước câu hỏi này, Hạ Kiêu Dương nhanh chóng căng thẳng, sờ sờ đầu: "Ơ, cậu ấy không có ở đây sao?"

Vô nghĩa!

"Không phải cậu và cậu ấy cùng phòng thi sao? Sao bây giờ chỉ có mình cậu đi ra?" Lục Miên hỏi.

"À, hình như cậu ấy nộp bài sớm, không có đi ra cùng tớ."

"A! Vậy cậu ấy còn đến liên hoan không?"

"Ừm, có lẽ là không đến đâu."

"Vì sao?"

"Cậu ấy không làm hết, nên tâm trạng không tốt."

"Cậu vừa nói cậu ấy nộp bài trước mà? Sau bây giờ lại không làm hết rồi?"

"Hả? Tớ có nói gì sao?"

"….."

Lời nói trước sau của Hạ Kiêu Dương không khớp nhau, trong lòng Lục Miên hoảng loạn.

"Tớ đi tìm cậu ấy." Lục Miên nói xong liền quay người rời đi, lại bị Hạ Kiêu Dương giữ lại: "Ngay cả nhà cậu ấy ở đâu cậu còn không biết, tìm thế nào!"

Đúng vậy, cô còn không biết nhà anh ở đâu, vậy biết đi đâu mà tìm đây? Lục Miên lấy điện thoại ra, gọi đến nhà Từ Trầm, chuông reo một lúc lâu nhưng không có ai trả lời.

Thấy Lục Miên lo lắng gọi đi gọi lại, Hạ Kiêu Dương cũng không nhịn được nữa, lúc lâu sau, cuối cùng cũng rút điện thoại trong tay Lục Miên: "Không cần gọi nữa, Lão Từ đi rồi."

"Đi rồi?"

"Ừm, cậu ấy căn bản không tham gia kỳ thi Đại học."

"Không tham gia kỳ thi Đại học….."

"Cuối tháng 4, Lão Từ đăng ký tham gia tuyển chọn tuyển thủ chuyên nghiệp của một CLB, với thành tích hạng nhất nên cậu ấy được tuyển thẳng vào CLB."

"Tuyển thẳng vào CLB….." Lục Miên lặp lại từng câu từng chữ của Hạ Kiêu Dương.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!