Ở đường dưới, Lục Miên đánh theo tiết tấu của riêng mình, luôn phối hợp với ADC của Hứa Gia Trạch, có tầm nhìn tốt ở trong bụi cỏ, thao tác ADC của Hứa Gia Trạch quả thật không tệ, di chuyển cũng được, mặc dù không theo kịp với thao tác của Từ Trầm, nhưng anh ta có nhận thức riêng của mình, mà hỗ trợ của Lục Miên dưới sự hướng dẫn của Từ Trầm, cũng có phong cách của riêng mình, vậy nên đường dưới không ngừng truyền đến thông tin hạ gục đối phương, chỉ một lát sau, số đầu người mà hai bên đã là 8/3, bên mình 8, đối phương 3, hầu hết số đầu người đều được đóng góp bởi đường dưới.
Lục Miên đã chết một lần vì cứu ADC, khi cô chưa kịp hồi sinh, cô đã kéo bản đồ nhỏ đến đường trên của Từ Trầm để kiểm tra tình hình của anh. Bậc Thầy Vũ Khí – Jax của Từ Trầm đánh không chút để ý, rất nhiều lần có cơ hội để giết tướng của đối phương, nhưng anh đều không hề thừa thắng xông lên, mà là thả đối phương chạy.
Lục Miên thấy kỳ lạ, đây vốn không phải là phong cách của Từ Trầm, khi anh chơi ADC cực kỳ bá đạo, anh sẽ không bao giờ cho đối thủ có cơ hội để thở dốc, rất nhiều lần anh đã lấy mạng đối phương ngay khi vừa hồi sinh.
Lục Miên không muốn trực tiếp hỏi anh đang có chuyện gì trong phòng mic, thế là gửi tin nhắn: "?" qua.
Jax của Từ Trầm chợt dừng một chút, dường như đang gõ phím, nhưng một lúc sau, Jax quay trở về thành, không trả lời Lục Miên.
Trong lòng Lục Miên có chút bất an.
"Lục Miên, cậu đang làm gì thế? Mau xuống đây!" Hứa Gia Trạch nói qua mic.
"Tới đây."
Lục Miên điều khiển tướng đi xuống đường dưới.
Sau chiến thắng trận này, tất nhiên ADC của Hứa Gia Trạch trở thành MVP của toàn ván, lấy được nhiều đầu người nhất, tiếp theo là Lục Miên, mà Từ Trầm là người ít nhất, nhưng anh chưa chết một lần nào.
"Tôi out đây." Thoát khỏi giao diện game, Từ Trầm nói qua mic.
"Ừm, tạm biệt."
Lục Miên còn chưa kịp nói tạm biệt, hệ thống đã nhắc nhở Từ Trầm đã rời khỏi phòng, rất nhanh tên của anh đã biến mất khỏi cột bạn bè.
Từ Trầm vừa đi, Hứa Gia Trạch liền nói: "Vừa rồi cậu ta ở đây tôi xấu hổ nên mới không nói, chỉ lấy được có 6 đầu người, với trình độ này, mà cậu nói cậu ta là đại thần á?"
"Trước đây cậu ấy không phải như vậy." Lục Miên cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.
"Vậy chúng ta lại chơi thêm ván nữa, tôi đưa cậu đi xưng thần." Hứa Gia Trạch nói.
"Không chơi nữa." Lục Miên không có hứng thú nói: "Tôi phải học bài rồi, đề KHTH còn chưa làm xong.
"Được." Hứa Gia Trạch rất vui vẻ nói: "Việc học là trên hết, game chỉ là để thư giãn, nhưng mà cậu chơi đúng là rất được, tôi hiếm khi thấy con gái chơi hỗ trợ giỏi như vậy, không hổ danh là hạng nhất."
"Game không liên quan đến học tập." Lục Miên nhàn nhạt nói.
"Tôi nghĩ là có liên quan, game này kiểm tra phản ứng và sự nhanh nhẹn, còn có sự phối hợp của não trái và não phải. Nếu cậu chơi game giỏi như vậy, thì não bạn chắc chắn không thể kém. Cậu xem cậu đi, học tập tốt, cho dù là con gái, cũng có thể chơi hỗ trợ đẹp như vậy." Hứa Gia Trạch thao thao bất tuyệt nói: "Còn cái cậu bạn vừa rồi, chắc chắn thành tích cũng bình thường, tôi nói có đúng không."
"Tôi off đây."
"Bye bye."
Lục Miên tắt máy tính, trong lòng có chút khó chịu, cô không thích người khác nói Từ Trầm không tốt.
–
Sáng hôm sau, Lục Miên đang ngồi trên xe bus học thuộc từ vựng tiếng Anh, thì giọng nói của Hứa Gia Trạch lại vang lên: "Ngồi xe bus cũng học từ vựng à? Thật chăm chỉ."
Lục Miên ngẩng đầu lên, Hứa Gia Trạch đang nắm lấy tay cầm, từ trên cao cúi đầu nhìn xuống cô, quai hàng sắc bén, cặp kính đen sáng bóng.
"Sao ở đâu cũng thấy mặt cậu thế?" Lục Miên cạn lời, cúi đầu tiếp tục học từ vựng.
"Hôm nay tài xế xin nghỉ nên tôi chỉ có thể đi xe bus, không ngờ cậu cũng đi tuyến đường này." Hứa Gia Trạch tò mò hỏi: "Nhà cậu ở đâu?"
"Tiểu khu Vân Thủy Đài." Lục Miên nói.
"Tôi ở tiểu khu Hương Tạ bên cạnh tiểu khu cậu." Hứa Gia Trạch nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!